Cindy Thái Tài: Nước mắt ẩn sau nụ cười

08:33 | 14/05/2012

1,194 lượt xem
Theo dõi PetroTimes trên
|
Tôi quen biết bốn ca sĩ chuyển giới tiếng tăm trong làng giải trí, gồm: Cindy Thái Tài, Ái Xuân, BB Phụng và Cát Tuyền. Cát Tuyền nhiều năm ở Mỹ, tôi có nhờ bạn bè để ý giúp, bao giờ Cát Tuyền về nhớ đặt dùm tôi cái hẹn. Vậy mà lâu lắm chưa có dịp ngồi với Cát Tuyền.

Ba ca sĩ chuyển giới còn lại, gọi thân với tôi thì không phải, nhưng bảo không thân cũng chưa hẳn đúng. Trong số ba ca sĩ ấy, tôi ấn tượng nhất là Cindy. Còn nhớ Cindy từng nói: “Rồi một ngày nào đó Cindy sẽ làm cô dâu. Nhưng ngày đó là ngày nào thì chính Cindy cũng không biết được”.

1. Thời gian trước, Cindy vẫn hay gọi điện thoại cho tôi, lúc nhỏ to cái này, khi thì thầm cái kia. Có lần Cindy làm tôi rất cảm động, Cindy kể vừa đi tham dự chương trình ra mắt album của ca sĩ gì đó về. Cindy có để ý mà sao không thấy tôi đâu. Tôi cười, trả lời với Cindy rằng, tôi rất ít khi xuất hiện vào những dịp như vậy.

Lâu trước, ngồi với Cindy ở quán cà phê sang trọng trên đường Lê Duẩn, quận 1, Cindy mặc quần jeans xanh, áo sơmi cổ rộng… nhìn cá tính và đầy tự tin.

Cindy gào lên (hay ít ra là tôi nghĩ Cindy đã gào lên): “Xin lỗi, Cindy là nữ, Cindy không phải là dân đồng giới”, khi tôi lỡ lời.

Tôi đề nghị Cindy nói về quá khứ, tôi không thích nói về những thành công của Cindy, bởi những thành công đó ai cũng đã biết. Cindy suy nghĩ hơi lâu, rồi khẽ nói “OK, tùy anh. Nhưng cố gắng hỏi gì cho mới một chút. Đừng hỏi những câu hỏi cũ, Cindy đã trả lời những câu cũ đến nhàm chán lắm rồi”.

Thì biết những câu hỏi cũ luôn khiến người trả lời phỏng vấn chán, nhưng biết làm sao được, khi nghĩ về Cindy, dư luận chỉ quan tâm đến chuyện cô đã dũng cảm để tìm về con người thật của mình như thế nào. Người ta không quan tâm đến Cindy là một nghệ sĩ, một ca sĩ, một nhà thiết kế hay một chuyên gia đào tạo người mẫu mát tay.

Cindy nói mình là người không có tuổi thơ hay ký ức về tuổi thơ của Cindy là những chuyện đáng quên. Ngay từ khi bước vào mẫu giáo, Cindy đã là mục tiêu của những lời trêu chọc. Đơn giản, những cô bé, cậu bé thường nhạy cảm khi phát hiện một ai đó xa lạ so với mình. Thậm chí, những gia đình hàng xóm trong khu phố của Cindy cũng không thích con cái họ tiếp xúc với Cindy. Họ lo sợ sự ảnh hưởng không tốt về mặt giới tính mà con họ có thể gặp phải.

Cindy không có bạn. Con hẻm nhỏ nhốt tuổi thơ Cindy vào trong đấy, kín mít, không lối thoát. Cha và anh trai Cindy cố gắng kéo Cindy về với ngoại hình của mình bằng những trận đòn, lời nhiếc móc. Đơn giản hơn, họ hướng Cindy đến các môn thể thao dành cho phái mạnh, như: đá bóng, bóng chuyền… Họ hy vọng giọt mồ hôi đổ xuống sau khi đã cạn kiệt thể lực sẽ là chất xúc tác cần thiết dẫn Cindy quay về. Nhưng họ không biết là nước mắt của Cindy mặn đắng trong đêm từ rất sớm.

Chưa bao giờ Cindy có câu trả lời trọn vẹn cho câu hỏi, vì sao mình lại bị đối xử như vậy. Cindy cô độc, cô độc đến mức chỉ biết quay mặt thật nhanh khi thấy mẹ khóc và cố học cách quên những ngày buồn tủi vừa trôi qua. Cindy thương mẹ mình đến nghẹn lòng, bởi bằng bản năng của tình mẫu tử, mẹ hiểu Cindy như thế nào. Cindy cũng biết, duy chỉ có mẹ mình là người có thể thông cảm cho Cindy. Cindy không muốn lâm vào trạng thái này, tình cảnh này, bi kịch này… Nhưng, Cindy không có sự lựa chọn nào khác. Tạo hóa đôi khi đẩy người khác vào con đường bi phẫn từ rất sớm, không có đường sáng, không có lối thoát.

Mẹ của Cindy có tuyệt vọng không, chắc là có. Nhưng tình mẹ đã xóa nhòa tất cả. Bà không quan tâm về những khác biệt của Cindy, bà chỉ cần biết Cindy là đứa con nhiều thiệt thòi mà bà phải có trách nhiệm bù đắp. Tiếc là tiếng nói của người phụ nữ trong gia đình, ít khi đủ là đối trọng. Thế nên, bà có gì đâu ngoài sự yêu thương và nước mắt dành cho Cindy.

Đã có lúc, Cindy cố gắng mạnh mẽ như một gã trai trẻ thực thụ. Nhưng cố gắng bao nhiêu để có thể che đậy được một ánh nhìn của phái yếu. Những cử động thuộc về giới tính nữ, âm vực thanh của giọng nói… Rồi Cindy cũng phải thừa nhận những gì mình sở hữu. Cindy đã thất bại hoàn toàn trong hành trình cố quay ngược lại tự nhiên lần đầu tiên ấy. Mà tôi nghĩ, Cindy có gì là khác tự nhiên đâu nhỉ(?!), mà chỉ có tự nhiên ám vào Cindy sự khác biệt.

Những cậu nhóc bước qua tuổi dậy thì với những rung động giới tính về một khuôn mặt, giọng nói, tính cách, dáng hình của người khác giới.

Cindy cũng bước qua tuổi dậy thì y như vậy. Có điều…

2. Cindy yêu đến tuyệt vọng cậu bạn cùng lớp. Cậu bạn sẵn sàng đập tan những lời trêu chọc, thái độ kỳ thị của những người bạn khác dành cho Cindy. Có khi, cậu bạn ấy dùng nắm đấm. Có khi, dùng lời nói.

Hơn một lần Cindy muốn thổ lộ lòng mình. Và rất nhiều lần, Cindy phải kìm nén. Cindy sợ cái ngày cậu bạn ấy sẽ bỏ rơi mình như những người khác nếu như Cindy nói ra sự ám ảnh của mình.

Cindy ngạt thở khi đêm về, cậu bạn choán hết giấc mơ tuổi mới lớn của Cindy. Thời của Cindy, chuyện “bóng” là thứ gì đó nguy hiểm tương tự ma túy. Cindy yêu cậu bạn học cùng lớp. Cậu bạn sẵn sàng bênh vực Cindy mỗi khi Cindy là tâm điểm cho các trận cười của bạn bè cùng khóa. Yêu là để nhớ để thương khi đêm về, là để len lén một cái nhìn thôi. Chứ Cindy như vậy, lại ở lứa tuổi ấy, không thể có chuyện Cindy yêu và mong được yêu lại. Chuyện thường tình ấy mà.

Cindy Thái Tài và ca sĩ Quách Tuấn Du (ảnh Đình Dzũ)

Cindy bỏ học. Hình như, những người như Cindy không sớm thì muộn đều lỡ làng việc học hành. Cindy thôi đến trường, Cindy tập cách lãng quên những gì thuộc về ký ức mà cậu bạn của Cindy từng đánh thức, rồi lao vào kiếm tiền. Người ta khổ cực mới có tiền, còn với Cindy, chuyện kiếm tiền nhẹ như không. Cindy làm trang điểm, khách đông nườm nượp. Cindy đào tạo người mẫu, các trung tâm phải đặt lịch từ vài tháng trước. Cindy bước vào thế giới showbiz, cô lập tức nhận được nhiều lời mời biểu diễn…

Dường như, ông trời lấy đi của ai cái này, thì bù lại cho họ cái khác. Cho đến thời điểm ngồi với tôi thì Cindy đã tin vào điều đó. Tin rất thật, chứ không phải là mơ hồ, là tự mình cảm nhận.

Khi mà Cindy đang có được nhiều thứ ngoài tình cảm, thì cũng là lúc Cindy tiệm cận được người đàn ông đầu tiên của đời mình.

Một mối tình ẩn chứa nhiều tình tiết khác lạ. “Ban đầu, anh ấy chỉ coi Cindy như là một cậu em trai. Càng về sau, anh ấy đã cảm nhận được giới tính của Cindy. Vậy là yêu”, Cindy kể.

Tình yêu của một gã đàn ông với một gã đàn ông mang giới tính nữ có gì khác lạ. Chẳng có gì khác lạ cả. Cũng nhớ thương, cũng say đắm… Chỉ có điều, phải tuyệt đối giấu kín mọi người. Mỗi khi đến nhà bạn trai chơi, Cindy phải gồng người để gia đình bạn trai mình không phát hiện ra. “Nhớ nhau da diết lắm, chỉ cần ngồi bên anh ấy, nghe anh ấy nói là đã tràn trề hạnh phúc rồi. Không cần làm thêm chuyện gì nữa đâu. Với Cindy, như vậy là đã quá đủ”, cô hồi tưởng.

Mối tình đầu của Cindy chẳng đi đến đâu, bởi người yêu cô theo gia đình đi định cư ở nước ngoài. Ngày anh ấy lên máy bay là ngày trái tim Cindy nát vụn. Những người như Cindy có một tình yêu thật lòng đã khó, giữ được tình yêu đó lại càng khó hơn. Thế nên, để có thể phôi pha những tháng ngày yêu nhau, đó là một thử thách quá sức chịu đựng của Cindy. Phải rất nhiều năm sau, Cindy mới có thể quên được mối tình đầu. Cindy kể vậy, nhưng mối tình đầu mấy ai dễ quên được. Nhất là với một mối tình đặc biệt như của Cindy. Cindy nói: “Đau đớn lắm chứ, nhưng biết chia sẻ cùng ai. Chắc là Cindy cũng đã quen chịu đựng. Mình không tự giúp mình thì biết ai giúp mình đây”.

Tôi hỏi Cindy là không biết nụ hôn đầu tiên của Cindy như thế nào. Cô nói, đó là một nụ hôn ngọt ngào xen lẫn với sự sợ hãi vì nó không bình thường. Cái gì càng khó kiếm thì càng sợ mất. Tâm trạng ấy cứ bám theo Cindy trong suốt mối tình đầu. Nhiều người tin rằng, những người như Cindy, khi yêu sẽ ghen khủng khiếp lắm. Một vài vụ án liên quan đến tình yêu đồng tính càng làm cho đám đông tin vào nhận định của mình. Thói thường thôi, ai mỏi mệt mới kiếm được người mình tin tưởng, khi vô tình mất đi lại không đau đớn lòng. Tuy nhiên, ít người biết rằng, những người như Cindy cũng biết kiềm chế rất tốt cảm xúc của chính mình. Và có khi, lúc tình yêu trôi qua tay, họ nghiễm nhiên chấp nhận như trò đùa của số phận. Họ ít khi than vãn hay trách móc. Vì họ hiểu, họ không thể đòi hỏi quá nhiều cho chính mình. Dẫu cho, họ xứng đáng được nhiều hơn thế. Yêu đương mà, biết sao là đúng, biết sao là sai… Yêu cứ như là yêu thôi.

Chia tay mối tình đầu, Cindy trở về sống khép kín như ngày xưa. Cho đến lúc cô gặp người đàn ông của mình. Theo lời Cindy kể thì anh ấy rất đẹp trai, nam tính và nhỏ tuổi hơn Cindy. Cũng đừng cố gắng hỏi xem Cindy bao nhiêu tuổi, vì không phụ nữ nào muốn nói về số tuổi của mình. Cindy cũng vậy, chỉ cần biết Cindy là một cô gái đẹp là đã quá đủ.

Sống với tình yêu mới một thời gian, Cindy quyết định sang Thái Lan nhờ bác sĩ trả cô về với giới tính thật của mình. Đã có rất nhiều cuộc phẫu thuật, rất nhiều đau đớn để có một Cindy nữ tính như ngày hôm nay. Nhưng theo Cindy thì cái giá để trả cho hình hài như hôm nay thì đáng lắm. Sáng đầu tiên trong cơ thể của một phụ nữ thật sự, không thể có ngôn từ nào để diễn tả sự hạnh phúc. Đã có một Cindy hoàn toàn là nữ giới, xét trên bất cứ phương diện nào.

3. Oái oăm thay, Cindy trở về Việt Nam khi đã “hoàn toàn là nữ giới”. Cindy lại quyết định chia tay với mối tình 5 năm vui buồn ấy.

Chia tay, người đàn ông của Cindy ngơ ngác vì không hiểu vì sao, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Chia tay, khi gia đình người đàn ông ấy đã tính chuyện mang trầu cau sang dạm hỏi Cindy. Chia tay, lúc mà cả nhà người đàn ông ấy đã coi Cindy như dâu con trong nhà.

Cindy Thái Tài (đứng giữa)

Phải rất lâu Cindy mới kể rằng, cô chia tay người đàn ông ấy là vì Cindy nhiều lần bắt gặp ánh mắt khát khao của anh khi anh nhìn những đứa trẻ con đang tung tăng trên phố.

Hóa ra, mãi mãi chẳng bao giờ Cindy có thể là một người phụ nữ trọn vẹn. Cindy làm sao có được cái thiên chức làm mẹ. Cindy có thể lo lắng cho chồng, chu toàn cho gia đình… nhưng cái khoảng không cần lấp đầy trong mỗi cuộc hôn nhân là… đứa trẻ thì Cindy không làm được. Chắc là ít ai yêu, mà có thể nghĩ nhiều đến vậy cho người mình yêu thương, như cái cách mà Cindy đã nghĩ và hành động theo.

“Biết làm sao?”, Cindy bảo vậy. Cindy hỏi tôi rằng: “Cindy chỉ muốn sống như một người phụ nữ bình thường, cũng như bao người phụ nữ khác. Cindy chỉ đi tìm lại chính con người của mình. Điều đó có gì quá đáng lắm không? Có lớn lao lắm không? Sao không cho Cindy được những điều đó, được bình đẳng như những người phụ nữ khác”.

Tôi không có câu trả lời cho hàng loạt câu hỏi của Cindy, chỉ thấy có gì đó xót xa cho một người nổi tiếng như Cindy.

Đồng ý với Cindy rằng, ước mơ của cô không có gì là lớn lao hay quá đáng. Nhưng như Cindy nói “Biết sao được, vì nó là như thế”.

Bởi có bao giờ, tạo hóa cho ai cái gì đó trọn vẹn đâu.

Họ vẫn hát, vẫn chạy show, vẫn lưu diễn… Vẫn có một lượng fans riêng của chính mình.

Họ đứng vừa gần vừa xa những thị phi của giới showbiz. Như một quy luật không nói ra, họ trải chiếc chiếu khiêm tốn rồi tự mình ngồi vào đấy, không ồn ào tranh luận, không khoa trương, không đình đám…

Để có thể đứng và hát trên sân khấu với hình thể như mình đã từng mong muốn, họ đã phải vượt qua một chặng đường dài, rất dài.

Dài đến mức, không phải ai cũng có thể rướn mình băng qua.

Họ là những ca sĩ chuyển giới trong làng showbiz Việt.

Phan Phan