Vụ xét xử Dương Chí Dũng và đồng bọn:

Mai Văn Phúc "chối" không nhận tiền sau thương vụ ụ nổi 83M

11:49 | 13/12/2013

1,474 lượt xem
Theo dõi PetroTimes trên
|
Trả lời câu hỏi của Hội đồng xét xử về việc mua ụ nổi 83M, bị cáo Mai Văn Phúc (nguyên Tổng Giám đốc Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam) cho rằng: “Thỏa thuận mua ụ nổi có từ thời ông Dương Chí Dũng đang làm Tổng giám đốc, thế nên bản thân bị cáo không được hưởng hoa hồng ăn chia sau thương vụ mua bán này".

>> Sao tòa sợ báo chí đến thế...?

>> Dương Chí Dũng lấy tiền của vợ mua nhà tặng bạn gái ?

Sáng 13/12, ngày làm việc thứ 2 của phiên tòa xét xử vụ “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng” và “Tham ô tài sản” xảy ra tại Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam tiếp tục diễn ra với phần xét hỏi. Mở đầu phiên làm việc, Hội đồng xét xử hỏi bị cáo Mai Văn Phúc về số tiền hơn 1,66 triệu USD tiền tham ô từ thương vụ ụ nổi 83M.

Hội đồng xét xử đã đối chất với bị cáo Mai Văn Phúc về lời khai của bị cáo Trần Hải Sơn (nguyên Tổng giám đốc Công ty TNHH sửa chữa tàu biển Vinalines) về việc: “Sau khi Trần Hải Sơn nhận khoản tiền “lại quả” hơn 1,66 triệu USD từ ông Goh Hoon Seow – Giám đốc Công ty AP. Sơn đã chia cho Mai Văn Phúc 10 tỉ đồng. Theo lời khai của Sơn, tại phiên tòa chiều 12/12, Sơn đưa cho Phúc số tiền 10 tỉ chia làm 3 đợt, trong đó lần đưa cuối cùng diễn ra vào dịp gần Tết Nguyên Đán 2008.

Trước lời khai của Trần Hải Sơn, bị cáo Phúc bác bỏ và cho rằng lời khai của Sơn hoàn toàn không có thật. “Bị cáo không được ai hứa cho tiền cả, không được hưởng lợi gì. Về số tiền hơn 1,66 triệu USD từ nước ngoài gửi về Việt Nam, Sơn đã rút ra sử dụng, chiếm hữu và chia chác với ai thì bị cáo hoàn toàn không biết” – Bị cáo Mai Văn Phúc nói.

Bị cáo Mai Văn Phúc cho rằng, không được ăn chia số tiền hơn 1,66 triệu USD.

Nói về thương vụ ụ nổi 83M, bị cáo Mai Văn Phúc nói: “Thực tế việc giao dịch mua ụ nổi 83M được thực hiện từ năm 2006. Giao dịch này liên quan chặt chẽ tới việc của Công ty của Nga ký hợp đồng với Công ty AP và phân chia các khoản tiền này. Công ty Nakhodka muốn sử dụng đại diện của mình là Công ty Global Success (Công ty môi giới của Liên bang Nga) để bán ụ nổi 83M cho Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam nhưng không được chấp nhận. Do vậy, thời điểm bị cáo bắt đầu giữ chức Tổng Giám đốc Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam thì hợp đồng mua ụ nổi đã được thống nhất. Bị cáo không liên quan đến vụ việc mua ụ nổi 83M”.

Bị cáo Mai Văn Phúc cho rằng: “Việc Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam thỏa thuận mua ụ nổi 83M này đã có từ lâu rồi. Do vậy, khoản tiền hơn 1,66 triệu USD, bị cáo không biết, không được ăn chia. Ai đại diện nhận tiền, bàn bạc ăn chia, bị cáo không biết...”.

Bị cáo Mai Văn Phúc cũng cho rằng, chỉ những người biết hợp đồng, biết khoản tiền thì mới được hưởng lợi. Bị cáo Phúc cũng phủ nhận việc Sơn gặp bị cáo này ở Hải Phòng để giao tiền lần cuối cùng trong khoản tiền 10 tỉ đồng.

Tuy nhiên, khi Hội đồng xét xử hỏi bị cáo Sơn về việc đưa tiền cho Mai Văn Phúc thì Sơn khẳng định: “Chính tôi gọi điện cho anh Phúc, anh ấy cho phép, tôi mới dám đến”.

Bị cáo Trần Hải Sơn cũng miêu tả khá chi tiết nơi mà mình giao cho Mai Văn Phúc số tiền 2,5 tỉ đồng. Tại tòa, em gái của Trần Hải Sơn là chị Trần Thị Hải Huyền cũng xác nhận những lần Sơn gọi điện nhờ Huyền chuyển tiền để Sơn lo công việc.

Liên quan đến việc đưa khoản tiền hơn 1,66 triệu USD, bị cáo Trần Hải Sơn nói, việc lập hợp đồng khống để đưa tiền về Việt Nam do Trần Hải Sơn hoàn toàn chủ động vì ông Goh – Giám đốc Công ty AP chỉ đạo rằng phải có hợp đồng khống thì Trần Hải Sơn mới nhận được khoản tiền này.

Tại tòa, đại diện nguyên đơn dân sự, ông Lê Trương Thanh – Phó Tổng giám đốc Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam cho biết, hiện ụ nổi đang neo đậu ở khu vực cảng ở tỉnh Long An và được bàn giao cho nhà máy sửa chữa tàu biển. Tình trạng của ụ nổi, tính đến giờ phút này, phương án sửa chữa và sử dụng là không khả thi. Hiện Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam đã xin phép thanh lý để trả lại tiền cho Nhà nước. Tuy nhiên, do đang trong quá trình điều tra, nên việc thanh lý tạm thời hoãn lại. Mỗi tháng, Tổng Công ty Hàng hải Việt Nam mất hơn 1 tỉ đồng để thuê bảo vệ, cảng neo đậu.

Liên quan đến vấn đề này, Hội đồng xét xử hỏi vợ bị cáo Mai Văn Phúc là bà Ngô Thị Vân về số tiền mà chồng mình nhận. Bà Vân trình bày thêm, "cơ quan điều tra kê biên ngôi nhà vốn là tài sản mà hai vợ chồng mua từ năm 1983. Đề nghị tòa làm đúng pháp luật, nhà là kỷ niệm vợ chồng nên tôi muốn giữ lại làm nơi thờ cúng tổ tiên". "Nếu anh Sơn nói mang tiền đến cho anh Phúc sao tôi lại không biết, Một khoản tiền lớn như vậy, tôi là chủ nhân ngôi nhà và luôn ở nhà chăm con nhỏ nếu Sơn mang đến tôi phát hiện nay" - bà Vân nói.

Thiên Minh

  • bidv-tiet-kiem-mua-vang-ron-rang-tai-loc