Phim Việt - Doanh thu ảm đạm

07:00 | 06/08/2020

621 lượt xem
Theo dõi PetroTimes trên
|
(PetroTimes) - Thị trường điện ảnh không phải là miếng bánh dễ xơi, công chúng không phải là người dễ tính, cả trong thời điểm được xem là “đói” phim như vừa qua.

Sau thời gian các hoạt động giải trí bị đóng băng vì dịch Covid-19, nhiều nhà sản xuất đã trở lại thị trường điện ảnh Việt và hàng loạt phim như “Truyền thuyết về Quán Tiên” (đạo diễn Đinh Tuấn Vũ), “Tôi là não cá vàng” (đạo diễn Lê Hướng Nam), “Bằng chứng vô hình” (đạo diễn Trịnh Đình Lê Minh), “Đỉnh mù sương” (đạo diễn Phan Anh) đã được công chiếu.

phim viet doanh thu am dam
Các phim Việt ra mắt khán giả thời gian qua

Các phim Việt năm nay ra rạp hầu như không phải đối mặt với phim bom tấn ngoại nào. Tưởng chừng đây sẽ là cơ hội vàng để các nhà làm phim Việt có cơ hội thu hút khán giả đến rạp mạnh mẽ hơn, song trên thực tế, nhiều phim Việt lại thất bại, doanh thu ảm đạm.

Theo thống kê từ trang Box Office Vietnam, phim “Truyền thuyết về Quán Tiên” công chiếu vào tháng 5 chỉ đạt doanh thu chưa đến 1 tỉ đồng, trong khi số tiền đầu tư lên đến 18 tỉ đồng. Phim “Tôi là não cá vàng” ra rạp đầu tháng 6 có doanh thu nhỉnh hơn một chút: 1,6 tỉ đồng. Cũng chung số phận, phim “Bằng chứng vô hình” và “Đỉnh mù sương” mặc dù được PR rầm rộ nhưng đều có doanh thu bết bát.

Nguyên nhân có thể do một phần ảnh hưởng của dịch bệnh khiến công chúng e ngại đến rạp. Tuy nhiên, hầu hết các phim kể trên đều bị những khán giả chê chất lượng chưa tốt, trong đó, tệ nhất là kịch bản, vừa yếu kém, vừa thiếu logic. “Đỉnh mù sương”, phim được kỳ vọng nhất trước khi ra rạp, bị cho là phim hành động có nội dung lỗi thời, kịch bản cẩu thả và diễn viên diễn vô hồn. Còn phim “Bằng chứng vô hình” mặc dù khá chỉn chu nhưng là phim Việt hóa từ tác phẩm quá cũ nên không hấp dẫn khán giả.

Có thể trong năm trước có những phim thắng lớn với doanh thu ngoài trăm tỉ, tạo động lực để nhiều người vào cuộc làm phim, nhưng thị trường điện ảnh không phải là miếng bánh dễ xơi, công chúng không phải là người dễ tính, cả trong thời điểm được xem là “đói” phim như vừa qua. Một số nhà sản xuất còn non tay, kịch bản yếu, đầu tư hời hợt, nên việc không thể kéo khán giả đến rạp cũng là điều dễ hiểu.

Gần đây, những bộ phim hay web drama “nhảm” đã không còn được khán giả lựa chọn như trước, kể cả đó là sản phẩm từ những gương mặt đình đám. Người làm phim chắc chắn sẽ không vui khi phim thất bại, song nếu xét về nguyên nhân, đó cũng chính là tín hiệu tích cực của điện ảnh Việt, một nền điện ảnh đang đòi hỏi những bộ phim phải được đầu tư nghiêm túc và thật sự có chất lượng, nếu ngược lại sẽ bị đào thải nhanh chóng. Nền điện ảnh đó không dung dưỡng cho những bộ phim ăn xổi, cẩu thả. Và, một khi không còn những bộ phim kém chất lượng lại thắng lớn, đó cũng là lúc điện ảnh Việt khởi sắc.

Linh Lan