Án mạng từ cuộc sống buông thả (Phần 3)

14:00 | 27/09/2019

1,461 lượt xem
Theo dõi PetroTimes trên
|
(PetroTimes) - Tháng 11-1986, luật sư Litman bất ngờ tiết lộ thông tin về cuốn nhật ký được cho là của Jennifer. Theo thông tin, trong cuốn nhật ký là những câu chuyện liên quan đến hoạt động tình dục và những mối quan hê tình cảm của Jennifer với những thanh niên khác. Gia đình Jennifer từ chối công bố nó.

Để hỗ trợ cho công việc của mình, Litman đã có cho mình danh sách hàng chục người có thể làm nhân chứng bảo vệ Robert. vầ rất nhiều các chi tiết chứng mình Robert là một thanh niên tốt.

Thẩm phán Howard E. Bell đã bị thuyết phục bởi những gì luật sư Litman đưa ra. Ông quyết định cho Robert được tại ngoại với số tiền bão lãnh là 150.000 đô la.

Khi thẩm phán Howard E. Bell thông báo quyết định của mình, ông tỏ ra lo ngại về cả hai bên gia đình. Ellen Levin, mẹ Jennifer bật khóc nức nở và rời khỏi ghế ngồi, còn phía gia đình Robert, họ cũng không phản ứng gì, số tiền 150.000 đô la là quá lớn so với đồng lương ít ỏi của Phyllips.

an mang tu cuoc song buong tha phan 3
Robert Chambers.

Tháng 11-1986, luật sư Litman bất ngờ tiết lộ thông tin về cuốn nhật ký được cho là của Jennifer. Theo thông tin, trong cuốn nhật ký là những câu chuyện liên quan đến hoạt động tình dục và những mối quan hê tình cảm của Jennifer với những thanh niên khác. Gia đình Jennifer từ chối công bố nó.

Báo chí ngay lập tức có nhiều tin bài về chi tiết này. Cuốn nhật ký đã nhanh chóng làm xấu đi hình ảnh của Jennifer.

Cuốn nhật ký đầy tranh cãi này được chuyển cho Thẩm phán Bell. Sau khi ông đọc nó, yêu cầu công bố nó của Litman bị từ chối. Theo thẩm phán Bell, nội dung cuốn nhật ký không có bằng chứng liên quan đến vụ án này.

Một nhóm có tên gọi ‘’Công lý cho Jennifer’’ được thành lập bởi bạn bè và người thân của Jennifer để bảo vệ danh tiếng của cô trước dư luận xấu. Họ thường xuyên xuất hiện trước các đám đông, nói chuyện với các phóng viên, tố cáo những bịa đặt về nạn nhân do phía Robert cung cấp. Theo họ, báo chí đang làm méo mó đi hình ảnh của Jennifer.

Cái chết của Jennifer khiến cả mẹ cô và mẹ Robert suy sụp. Họ đã kỳ vọng quá nhiều vào những đứa con của mình.

Ngày 4-1-1988, nhiều tháng sau khi vụ án xảy ra, phiên tòa xét xử được mong đợi nhất ở New York được mở.

Các công tố viên bắt đầu phiên tòa với những bằng chứng thu được tại hiện trường chứng minh Robert là kẻ gây án. Tuy nhiên, những bằng chứng đó chưa thực sự hoàn hảo, đủ để buộc tội Robert. Phía thẩm phán cũng khó chấp nhận những bằng chứng đó trước những lời biện hộ sắc bén của luật sư Litman.

Ngày 2-3, Jack Litman đưa ra danh sách năm nhân chứng có thể chứng minh Robert chỉ là nạn nhân, bao gồm tiến sĩ Tiến sĩ Ronald Kornblum, giám đốc phòng y tế của Los Angeles.

Chín ngày trôi qua sau đó, đoàn bồi thẩm căng thẳng trong việc đưa ra kết luận Robert có tội hay vô tội. 8/12 thành viên trong đoàn bồi thẩm đã bỏ phiếu đồng ý với kết luận Robert vô tội. Dưới sức ép của dư luận, cuộc bỏ phiếu lần hai lại cho kết quả khác, 9/12 thành viên cho rằng Robert phạm tội ngộ sát.

Với tội danh ngộ sát, bản án dành cho Robet là 15 năm tù giam, hắn phải thi hành án ít nhất 5 năm mới đủ điều kiện xét ân xá. Ngoài ra, Robert còn phải chịu án do tội danh trộm cắp vào năm 1986.

Năm 1989, một bộ phim truyền hình với tên gọi Preppie Murder được dựng dựa trên câu chuyện của Robert. Bộ phim bị phía gia đình Jennifer và công tố viên Linda Fairstein phản đối mạnh mẽ.

Trong thời gian bị giam giữ, Robert đã vi phạm nhiều quy định của nhà tù, bảo gồm cả việc giấu ma túy trong người. Điều đó ảnh hưởng lớn đến điều kiện tạm tha của Robert. Tính cho đến tháng 9-2001, Robert vẫn còn bị giam tại nhà tù Auburn. Dự kiến Robert sẽ có mặt vào buổi xem xét tạm tha trong tháng 12-2002.

Ngày Valentin là ngày đặc biệt dành cho những người thân yêu của mình. Nhưng đối với gia đình Jennifer, ngày valentine năm 2003 là một ngày tồi tệ. Kẻ giết hại con gái họ sẽ rời khỏi nhà tù Auburn, New York với tư cách một người tự do. Khi đó, Robert mới 36 tuổi. Hắn đã thi hành đủ bản án 15 năm tù giam cho tội danh ngộ sát.

an mang tu cuoc song buong tha phan 3
Ellen Levin đau khổ bên ảnh con gái.

Việc Jennifer bị giết hại năm 1986 đã trở thành vụ án được quan tâm nhất ở thành phố New York. Nó phản ánh lối sống tình dục phóng khoáng của một bộ phận thanh niên hư hỏng. Vụ án là đề tài được nhắc đến nhiều của các tờ báo lúc bấy giờ.

Ellen Levin, mẹ của Jennifer gần như sụp đổ khi con gái mình bị giết và bị coi là kẻ chủ động tấn công tình dục bạn trai mình. “Điều đó thật sự kinh khủng đối với gia đình tôi.” Ellen nói trong nước mắt.

Nhiều năm sau cái chết của Jennifer, Ellen đã thu thập được rất nhiều những chữ ký và mang chúng đến buổi điều trần tạm tha Robert, theo cô Robert chưa bao giờ thể hiện sự hối hận về những gì mình đã làm với Jennifer.

Phyliss Chambers, mẹ của Robert, là một người nhập cư Ireland. Trước khi Robert phạm tội giết người, cô luôn hi vọng hắn sẽ trở thành một doanh nhân thành đạt hay một chính trị gia nổi tiếng. Cô cũng nổ lực hết mình để có dược sử ủng hộ của dư luận với mong muốn Robert sớm được tự do.

Thời gian sau đó, vụ án giết hại Jennifer đã tạm lắng xuống, không còn nhiều người quan tâm đến cuộc sống của Robert cho đến ngày hắn bị bắt tại căn hộ của mình.

Gần như tất cả mọi người sống trong khu nhà cao cấp tại đường E.57 giữa thị trấn Manhattan đều nghi ngờ những gì đang diễn ra trong căn hộ tầng thứ 17. Trong nhiều tháng qua, căn hộ này thường xuyên có người lạ lui tới, họ ở lại qua đêm hay thậm chí đến trong vài phút. Hàng xóm đã phàn nàn nhiều về việc này, cảnh sát quyết định điều tra.

Tối ngày 22-10-2007, khi cảnh sát đột nhập vào bên trong căn hộ, họ đã phát hiện một lượng ma túy lớn. Chủ căn hộ là Robert Chambers, 41 tuổi và bạn gái hắn, Shawn Kovell, 39 tuổi. Cả hai đã sống với nhau từ năm 2003. Với số ma túy quá lớn như vậy, tương lai được kỳ vọng của mẹ Robert hoàn toàn bị sụp đổ. Robert sẽ phải sống trong nhà giam suốt đời với bản án chung thân của mình./.

Hòa Thu

  • bidv-tiet-kiem-mua-vang-ron-rang-tai-loc