Phim giả tưởng có thành không tưởng?

07:40 | 23/08/2013

491 lượt xem
Theo dõi PetroTimes trên
|
Thông tin bộ phim Lửa Phật “xâm lấn” được vào thị trường Bắc Mỹ quả là một tín hiệu vui để chúng ta có thể kỳ vọng: Phim giả tưởng Việt cũng không đến nỗi trở thành “không tưởng”.

Có lẽ lâu rồi, những bộ phim Việt mới khuấy động được sức nóng trong lòng công chúng đến thế. Trước đây là sự vụ lùm xùm khi Bụi đời chợ lớn bị cấm chiếu, rồi sự tranh cãi khen – chê với Đường Đua và bây giờ là Lửa Phật. Những bộ phim mang hơi hướng mới, nghiêng về thể loại hành động và riêng với Lửa Phật là hành động giả tưởng đã cho thấy một hướng đi mới của các nhà làm phim trẻ.

Bản thân Lửa Phật ngoài việc là bộ phim hành động giả tưởng đầu tiên ở Việt Nam thì việc sở hữu một êkíp sản xuất chuyên nghiệp và một dàn diễn viên trong mơ như vậy... thì bản thân nó đã tự tạo được sức nóng. Và thực tế là, nó đã được mong ngóng ngay từ những ngày bấm máy đầu tiên.

Sau những tháng ngày ấp ủ đó, thì bộ phim đã chính thức ra mắt công chúng vào ngày hôm qua 22.8. Hiệu ứng đầu tiên, là trong hai ngày ra mắt ở Hà Nội và TP.HCM trước đó trong hai ngày 20/8 và 21/8, bộ phim đã thu hút hơn 6.000 khán giả đến rạp. Chứng tỏ, sự quan tâm của công chúng đối với “sản phẩm” mới này.

Những cố gắng trong vai trò tiên phong của ê kip làm phim là đáng ghi nhận

Sự tiên phong nào cũng có những kỳ vọng và quả thực không quá bất ngờ trước những ý khen - chê trái chiều của dư luận, thậm chí đã có những sự hụt hẫng nhẹ. Đã có ý kiến cho rằng, Lửa Phật làm mọi thứ một cách chưa tới. Cái được của Lửa Phật ngoài những pha hành động gay cấn thì nội dung lại là một nồi “lẩu thập cẩm” không hơn. Việc ôm đồm quá nhiều chi tiết khiến người xem ngay đến tóm tắt lại nội dung phim cũng trở nên khó khăn.

Đúng là Dustin Nguyễn đã quá tham lam khi mong muốn gửi gắm nhiều thông điệp vào một bộ phim chiếu rạp. Điều này khó, thậm chí là làm cho phim trở nên rời rạc, gượng gạo. Và quả đúng thế, sự xen kẽ, lồng ghép các yếu tố "Đạo" và "Đời" mà thông điệp bộ phim muốn truyền đạt đôi khi lại khiến khán giả thêm hoang mang.

Thêm nữa lại có ý kiến: Dù sở hữu một dàn diễn viên được đánh giá cao về diễn xuất, nhưng điểm yếu về kịch bản lại vô tình khiến khán giả có những cảm nhận mơ hồ về nhân vật.

Có lẽ đặc tả và khắc họa nhân vật không phải là thế mạnh của Dustin. Nên bên cạnh những hoạt cảnh hành động, thì xen kẽ vào vẫn là những khoảng lê thê và miên man trong cách kể khiến người xem phát buồn ngủ... Và đương nhiên, sẽ còn nhiều nhiều nữa những sự khen chê trái chiều.

Nhưng có lẽ chúng ta không nên tìm kiếm sự hoàn hảo ở một “người mở đường”. Bởi rõ ràng nhìn vào thị trường ảm đạm của phim Việt như hiện tại thì chỉ riêng việc, dám tiên phong tìm kiếm một con đường khác đã là một hành động đáng khen cho đoàn làm phim.

Khẳng định, Lửa Phật không phải là một bộ phim hay, thậm chí là đã có những tiếc nuối nhưng cũng có thể nói là một bộ phim xem được. Trên tiêu chí giải trí cần có ở một bộ phim chiếu rạp thì Lửa Phật đáp ứng được.

Một hoạt cảnh trong phim

Mặt khác, chúng ta có thể tin tưởng vào sự chỉn chu của êkip làm phim khi khó tìm thấy những thước phim tố cáo sự cẩu thả. Như vậy, đã là một sự cố gắng. Bởi vậy với những nỗ lực này, Lửa Phật đã xứng đáng với sự ủng hộ của những khán giả yêu phim Việt. Điều đương nhiên là với lớp khán giả đại chúng tìm kiếm sự giải trí thì một bộ phim hội tự đủ các yếu tố từ hành động, võ thuật, có bi có hài, có diễn viên đẹp như Lửa Phật đã được xem là đủ cho một sự lựa chọn. Còn với những người xem phim chuyên nghiệp muốn thưởng thức một tác phẩm xuất sắc để có thể phân tích, mổ xẻ thì Lửa Phật khó lòng đáp ứng được các tiêu chí đó.

Chúng ta không nên cầu toàn mà tìm kiếm sự hoàn hảo ở một sản phẩm tiên phong, mở đường. Thừa nhận, khắt khe để tiến bộ hơn, nhưng với những trường hợp này thì cần lắm những sự khích lệ. Thực tế là, với thực trạng phim Việt đang đìu hiu như hiện tại thì cần nhiều những hiện tượng tương tự để đem đến một hơi thở mới cho nền điện ảnh Việt.

Chúng ta không nên quá khắt khe, nặng thành kiến bởi sự mở đường nào cũng nhiều gian lao, nhưng việc “cứ đi ắt thấy đường” là điều chúng ta có thể nhìn vào những bước đi của Lửa Phật để hy vọng. Chẳng phải, đã lâu công chúng mới lại được háo hức đón chờ một bộ phim Việt ra rạp, đã lâu không có thói quen bàn tán về một bộ phim...? Nên, tất cả những hành động này cho thấy rằng khán giả Việt luôn háo hức và đã dần cởi mở hơn với những sáng tạo, những thể nghiệp của các nhà làm phim trong thời đại mới. Vậy nên, tại sao lại không thể kỳ vọng vào một tương lai không xa, thể loại phim hành động giả tưởng sẽ không còn là không tưởng trong nền điện ảnh Việt?

Mới đây, thông tin Lửa Phật đã xâm lấn được vào thị trường phim danh giá như Bắc Mỹ (Mỹ và Canada), một thị trường phim khá khó tính và đã phát triển nở rộ ở các thể loại hành động như vậy thì đó quả là một tín hiệu vui. Đây không chỉ là điều đáng mừng đáng mừng cho ekip sản xuất phim Lửa Phật mà còn cho nền điện ảnh Việt. Bởi nhìn vào đó chúng ta có quyền tin tưởng và hy vọng rằng những nhà làm phim trẻ tiếp theo rồi tiếp theo nữa có thể làm nên kỳ tích cho phim Việt ở một tương lai không xa.

Huy An