Không còn lãng phí thời gian cuộc đời

19:00 | 06/09/2021

255 lượt xem
Theo dõi PetroTimes trên
|
(PetroTimes) - Trợ lý Trung được thầy Tuệ Tâm gọi vào phòng thầy gặp lúc bốn giờ ba mươi phút sáng. Hẳn là có chuyện gì quan trọng lắm đây, Trung đoán thế, vì thường vào giờ này thầy Tuệ Tâm còn đang thiền, để tâm trí sáng suốt trước khi bước vào khóa giảng khởi động ngày mới lúc năm giờ sáng cho các giảng viên, huấn luyện viên trong học viện Hoa Xuyến Chi.
Không còn lãng phí thời gian cuộc đời

Vừa bước vào phòng, Trung đã thấy thầy Tuệ Tâm đang ngồi xếp bằng tròn trên chiếc xô pha lớn bọc vải màu nâu. Thầy thường ngủ luôn trên chiếc xô pha này. Trên bàn cạnh xô pha, là cuốn sách “Nghĩ giàu làm giàu” nổi tiếng của Napoleon Hill. Có lẽ đêm qua thầy đã đọc cuốn sách này. Thầy Tuệ Tâm là người đi ngủ với sách, mỗi đêm, thầy đọc xong một cuốn sách, cho dù cuốn đó dày cả ngàn trang đi nữa. Những sách được thầy chọn đọc, thường là sách của các bậc thầy về kỹ năng sống, hoặc khoa học thần kinh trên thế giới.

Có gì mới không? - Thầy Tuệ Tâm hỏi câu hỏi quen thuộc đầu ngày, trong lúc vẫn ngồi xếp bằng trên xô pha.

Đêm qua con nằm mơ gặp anh Bằng - Trung ngồi xuống cái ghế vuông mềm cạnh xô pha - Anh ấy hỏi con có học được điều gì bí mật của thầy thì cho anh ấy biết với.

Vậy theo cậu thì điều bí mật ấy là gì? - Thầy Tuệ Tâm hỏi lại.

Thưa thầy, nếu biết thì nó không còn là bí mật nữa.

Vậy với cậu, thì điều ý nghĩa nhất cậu học được ở đây là gì? Điều mà cậu muốn chia sẻ với nhiều người nhất?

Đó là “Làm phim đời mình” ạ - Nét mặt Trung tươi tắn hẳn lên - Đó là bài giảng đầu tiên con nghe được từ thầy mà không phải được nghe trực tiếp. Nhưng qua thời gian con được làm việc bên thầy, trở thành trợ lý của thầy, con càng thấm thía điều ấy.

Quả vậy, chính chủ đề “Làm phim đời mình” có sức hấp dẫn đến nỗi, đã lôi kéo Trung đến với thầy Tuệ Tâm bằng được, và khiến cuộc đời anh rẽ sang một bước ngoặt, từ một kẻ bị coi là bất tài, ăn hại và phá phách, thành một chàng trai trẻ có mục đích sống rõ ràng, một người thầy truyền động lực đầy cuốn hút. Khi anh tìm được thầy Tuệ Tâm, là lúc anh không còn lãng phí thời gian cuộc đời, không còn lãng phí năng lượng vào những việc vô nghĩa nữa, anh đã tìm được con đường đi cho mình.

Thầy Tuệ Tâm đã xuất hiện đúng lúc Trung cần đến một người thầy chỉ hướng đi cho mình. Hai năm về trước, khi đó Trung còn sống với bố mẹ và anh trai ở vùng đất Kinh Bắc, nhưng anh có hình ảnh tệ hại trong mắt bạn bè, thầy cô và gia đình. Ở trường học anh không chịu học và ương bướng với thầy cô, ở nhà, anh phá phách và cãi láo với bố mẹ. Ai cũng cho rằng Trung học dốt, lỳ lợm không thể dạy bảo được, hết thuốc chữa, phá gia chi tử… Bao nhiêu tiếng xấu trên đời đều được người ta gán cho anh, không ai nhìn thấy ở anh một thanh niên thông minh, nhiều năng lượng. Khi dường như tất cả đều bó tay trước những phá phách và những cuộc chơi bời ngày càng dữ dội của Trung mà mọi đòn roi, chửi bới, thậm chí nước mắt của cha mẹ cũng không chuyển biến được anh, thì anh trai Trung đã dẫn Trung đến gặp Bằng - một thầy giáo chuyên dạy về NLP (phương pháp lập trình ngôn ngữ tư duy).

Thật bất ngờ khi vừa gặp, Bằng đã vỗ vai Trung bảo: “Anh biết, chú là thằng rất giỏi, chỉ có điều chú chưa biết hướng năng lượng của mình vào việc thích hợp. Nếu chú muốn, anh sẽ bày cách”. Khi được Bằng phổ biến về NLP, được anh huấn luyện trực tiếp, Trung đã tỏ ra rất hứng thú với kiến thức mới. Dần dần, Trung hòa đồng với bạn bè hơn, có mong muốn tiến bộ. Trung ngừng các cuộc chơi bời phá phách và thực sự quyết tâm lập kế hoạch thay đổi cuộc đời mình.

Sau hơn mười buổi được anh Bằng huấn luyện, Trung có hỏi anh một câu “Làm thế nào để em tiến bộ được nhanh nhất, tốt nhất?”. Bằng trả lời ngay: “Em tìm được thầy Tuệ Tâm là đỉnh. Thầy sẽ chỉ ra cho em con đường và cách đi nhanh nhất”. Bằng cũng cho Trung biết, anh từng theo học một khóa của thầy Tuệ Tâm, và thầy chính là người đã thay đổi cuộc đời anh, anh luôn biết ơn thầy về điều đó.

Nghe vậy, Trung càng khao khát được gặp thầy. Anh lập tức lần mò trên mạng, tìm những thông tin về thầy Tuệ Tâm. Những thông tin đầy ắp về thầy trên mạng khiến Trung say sưa đọc suốt cả đêm hôm ấy. Trung được biết thầy Tuệ Tâm là người sáng lập học viện Hoa Xuyến Chi, chuyên giảng dạy, huấn luyện kỹ năng mềm. Trung háo hức xem thầy livestream một chương trình có chủ đề lạ “Làm phim đời mình”. Anh thực sự như bị thôi miên và thông điệp mà anh khắc cốt ghi tâm từ chương trình này của thầy Tuệ Tâm, đó là “Nhân vật chính trong phim có lúc thăng, trầm thì cuộc đời mình cũng vậy, lúc thất bại, lúc thành công đan xen nhau; Mình muốn cuộc đời mình như thế nào thì hãy tìm gặp những người như thế”.

Từ thông điệp của thầy Tuệ Tâm, một ý nghĩ vụt sáng trong đầu Trung, rằng anh không phải là một kẻ phá hoại, một kẻ dốt và đáng bỏ đi như mọi người coi thường, đoạn đời vừa qua của anh chỉ là một nốt trầm mà thôi. Anh hoàn toàn có năng lực thay đổi để tiến bộ vượt bậc. Anh sẽ tìm gặp thầy Tuệ Tâm bằng được, để đi theo thầy, khám phá năng lực tiềm ẩn của chính anh và khiến năng lực ấy thăng hoa.

Nhờ sự giới thiệu của anh Bằng, Trung đã tiếp cận được thầy. Điều bất ngờ là Trung đã được thầy nhận vào khóa học được tổ chức vào ba hôm sau. Đó là lớp học “Tự đổi mới”. Anh về nhà tìm cách thuyết phục bố mẹ cho đi học lớp này, nhưng bố mẹ anh không đồng ý, với lý do anh cần tập trung vào học ôn thi tốt nghiệp Trung học phổ thông và thi đại học. Không thuyết phục được bố mẹ, Trung tìm cách trốn đi và vay tiền của anh Bằng để theo học khóa học mười ngày đó.

Sau khóa học, Trung vững tin hơn ở năng lực của mình. Anh trở về quê nhà thi tốt nghiệp Trung học phổ thông. Khi thi xong, anh trình bày quyết định đàng hoàng của mình với bố mẹ, rồi khăn gói lên học viện Hoa Xuyến Chi sống và làm việc, mặc cho bố mẹ anh còn băn khoăn về lựa chọn của anh.

Bố mẹ Trung cũng từng đi từ Kinh Bắc lên Hà Nội để xem thực tình con trai họ đang sống và làm việc ra sao. Gặp thầy Tuệ Tâm, trò chuyện với thầy, bố mẹ Trung yên tâm phần nào. Nhưng sau đó, cứ thỉnh thoảng bố anh lại gọi điện cho anh, hỏi xem anh có muốn du học nước ngoài, thì bố mẹ sẽ đầu tư. Khi Trung từ chối, bố anh lại hỏi “Thế con ở Hoa Xuyến Chi đến bao giờ?”. Trung đáp: “Con ở đấy đến khi nào thầy Tuệ Tâm thăng thiên thì thôi”.

Trả lời bố mình xong, chính Trung cũng chững lại trước ý nghĩ: Ừ nhỉ, nếu khi thầy Tuệ Tâm thăng thiên, mình có thể du học, hoặc kinh doanh đều vững vàng với những kiến thức được thầy trang bị, với chí khí thầy truyền cho, các giảng viên khác cũng sẽ phát triển tốt sự nghiệp của riêng họ, nhưng còn các em nhỏ tự kỷ thì sao? Nếu các em không còn được ở trong thế giới của mình tại trường Hoa Xuyến Chi, phải ra ngoài xã hội, sẽ lại bị coi thường, khinh miệt, kỳ thị… Rồi mô hình tam giác kim cương kết hợp: Trẻ tự kỷ + Người già, người cần phục hồi chức năng + Trẻ đặc biệt (trẻ ương bướng phá phách như Trung từng đã trải qua) sẽ bị lãng phí hay sao? Rồi khối tài sản kiến thức quý giá của học viện Hoa Xuyến Chi sẽ đi đâu về đâu? Cả một kho báu gồm 8000 slide trình chiếu những tinh hoa cả đời thầy tích lũy, xứng là một kỳ quan được lưu truyền cho muôn đời học tập. Ai sẽ tiếp nối thầy Tuệ Tâm để phát triển con đường này, để “Làm Tâm người Việt sáng hơn - Nâng Tầm người Việt cao hơn”?

Và một ý nghĩ lại lóe lên trong đầu: “Là ta. Nếu không là ta thì ai bây giờ? Đúng rồi, chính là ta!” Trung khao khát mình chính là người đứng ra kế tiếp thầy Tuệ Tâm chăm lo, gánh vác sự nghiệp đó. Hơn ai hết, anh là người đồng cảm với những trẻ tự kỷ, và những trẻ đặc biệt từng bị người đời khinh miệt giống như anh. Anh sẽ là truyền nhân của thầy Tuệ Tâm. Tương lai của anh không phải là làm kinh doanh, mà tương lai của anh là Học viện Hoa Xuyến Chi này. Anh quyết tâm hàng ngày chăm chỉ tu rèn, lấy thầy Tuệ Tâm làm thần tượng để noi theo.

Thấy Trung bỗng mỉm cười, thầy Tuệ Tâm hiểu là anh đã đắm sâu vào dòng suy tưởng. Thầy kiên nhẫn đợi một lúc, rồi hỏi:

- Thế nào, cậu sẵn sàng chuyển cảnh phim chưa?

- Con sẵn sàng ạ - Trung bừng tỉnh, đáp bừa theo phản xạ.

- Bây giờ, cậu đảm nhiệm vị trí Phó Giám đốc tài chính của học viện, kiêm kế toán trưởng.

- Á - Trung há hốc miệng ngạc nhiên - Thưa thầy, con chưa có bằng cấp gì về nghiệp vụ đó.

- Bằng cấp đó, cậu ra chợ mua được cả mớ.

- Vâng, nhưng ít ra con cần học chuyên môn kế toán, quản lý tài chính… - Trung ấp úng.

- Làm là cách học tốt nhất, nhanh nhất. - Thầy Tuệ Tâm nói chắc như đinh đóng cột.

Trung ngồi thẳng người, nhìn vào mắt thầy Tuệ Tâm. Thầy lại cho anh một thách thức mới, để lớn lên. Những cảnh phim liên tiếp vẫn đang chuyển thật nhanh, luôn bất ngờ nhất, và vì thế mà hấp dẫn nhất.

Kiều Bích Hậu

  • top-right-banner-chuyen-muc-pvps
  • bidv-tiet-kiem-mua-vang-ron-rang-tai-loc
  • nang-luong-cho-phat-trien
  • pvoil-duong-xa-them-gan
  • vietinbank
Lạc bước trên những cánh đồng hoa tulip ở Hà Lan

Lạc bước trên những cánh đồng hoa tulip ở Hà Lan

(PetroTimes) - Mùa tulip ở Hà Lan không chỉ đơn thuần là một mùa hoa, mà còn là biểu tượng của nét văn hóa, truyền thống và niềm tự hào của người dân xứ sở cối xay gió.