“Thần y” dưới chân núi Sài Sơn?!

07:00 | 24/09/2014

7,199 lượt xem
Theo dõi PetroTimes trên
|
Trải qua nhiều năm kiên trì tìm hiểu chữa khỏi căn bệnh lạ cho con, anh Tạ Văn Định, ở thôn Phúc Đức, xã Sài Sơn, huyện Quốc Oai, Hà Nội đã vô tình trở thành thầy thuốc nổi danh ở vùng ấy. Nhiều thứ bệnh thông thường từ á sừng, ghẻ lở, viêm gan, suy tim, chết lâm sàng đến cả những bệnh hiếm gặp anh Định đều chữa khỏi. Nhiều người gọi anh là “thần y”, “thánh sống” nhưng sự thực liệu có phải như vậy?

Năng lượng Mới số 355

Từ căn bệnh hiếm gặp

Phải thú thực rằng, trong khoảng 5 năm trở lại đây, chúng tôi đã tìm hiểu và tiếp xúc với rất nhiều thầy thuốc được phong là “thần y”, “thánh sống” bởi khả năng chữa bệnh. Lời đồn đại thôi thì đủ cả, có khi thêu dệt từ những yếu tố tâm linh, có khi là phao tin từ lời bịa đặt của chính người được coi là thầy thuốc. Chúng tôi đã chứng kiến nhiều phương pháp chữa bệnh phản khoa học đến mức ngu xuẩn, nhưng cũng đã gặp nhiều thầy thuốc dân gian kỳ tài và lương thiện. Thế nên, khi nghe tin về khả năng chữa bệnh của anh Tạ Văn Định ở Quốc Oai, Hà Nội, chúng tôi không hỏi nghi ngờ.

Thôn Phúc Đức ở xã Sài Sơn cổ kính trăm năm, chạy vòng quanh núi Sài Sơn là vùng bán sơn địa có rất nhiều di tích lịch sử. Ở thôn ấy, nói đến anh Tạ Văn Định thì ai cũng rõ mặt biết tên. Anh nổi tiếng không hẳn vì anh có khả năng chữa bệnh và đã cứu sống được nhiều người mà còn nổi tiếng bởi câu chuyện kỳ lạ của chính gia đình anh. Trẻ già trong thôn không ai là không biết hành trình gian nan chữa bệnh cho con của anh Định.

“Thần y” dưới chân núi Sài Sơn?!

Chị Lương Thị Tới, chủ quán nước chè xanh đầu làng bắt đầu câu chuyện: “Vợ chồng chú Định hiếm muộn, lấy nhau mấy năm sau mới sinh được mụn con. Nhưng khổ, thằng bé lúc sinh ra yếu lắm, đi viện luôn, lại mắc một chứng bệnh lạ mà cả làng, cả xã này chưa ai từng gặp”.

Con trai anh Định tên là Tạ Triệu Quốc Đạt được 3 tuổi thì vợ chồng anh phát hiện thấy cháu có biểu hiện cử động hai tay cùng một lúc. Nghĩa là, tay phải làm việc gì thì thay tay trái cũng phải làm giống việc ấy.

“Cháu dùng tay phải xúc cơm ăn thì tay trái cũng phải có thìa xúc cơm cùng, bảo cháu bỏ đũa ra thì cháu buông cả hai tay, bảo chỉ đông thì tay kia cháu cũng chỉ tây. Trong bất cứ hoạt động gì của cháu thì hai tay đều phải cử động đồng thời giống hệt nhau. Hồi ấy, tôi cũng thấy đó là sự lạ. Đem hỏi mọi người trong làng thì nhiều người bảo, thằng bé hiếu động nên thế, lớn lên khắc hết. Thế nhưng, tôi rất lo lắng cho việc lạ lùng ấy của con” anh Định nói.

Chứng bệnh của cháu Đạt đáng ngại hơn khi càng lớn, tay của cháu càng yếu đi. Anh Định nghi cháu vị teo cơ đen-ta, bắt đứng khép tay chặt vào nách xem thế nào thì thấy 2 xương cánh gà lồi, 2 khuỷu chạm được vào nhau khi khuỳnh ra sau lưng. Vợ chồng anh đưa con xuống viện kiểm tra, bác sĩ kết luận cháu Đạt không bị teo cơ. Thậm chí, các bác sĩ kiểm tra cả não nhưng cũng không vấn đề gì. Không có bệnh nên không có thuốc chữa. Anh đưa con khám Đông y, kết quả cũng tương tự.

Chúng tôi lo nhất là khi đến tuổi đi học, cháu Đạt không thể viết được bình thường như chúng bạn. Các ngón tay của cháu mềm nhũn, cứ cầm đến bút là run rẩy. Cháu lúc nào cũng phải có 2 quyển vở để mỗi tay một quyển. Tay phải viết chữ O, tay trái cũng ngoằng ra quả trứng, tay trái đặt thước kẻ thì tay phải cũng buông bút, để tay như đang đặt thước kẻ…. Việc học viết của cháu vô cùng khó khăn, vất vả.

Từ đó, 2 vợ chồng đã xây dựng ý thức cho Đạt rằng, mình thiệt thòi hơn các bạn, hay tay có tật nên phải luyện tập thường xuyên để lớn lên có thể tự lập. Hằng ngày anh Định kiên trì cho Đạt tập tay bằng cách kéo dây chun nhằm tăng lực tay. Ban đầu, Đạt thường kéo, thả 2 bên dây cùng lúc, anh Định phải đứng cầm tay và kéo dây cùng con.

“Đến năm 6 tuổi, tôi cho con tập kéo xà, xách nước. Nước thì xách từ can 3 lít lên 5 lít, nâng lên đặt xuống như tập tạ. Còn kéo xà thì tôi giúp cháu nâng người lên hạ người xuống vì lực tay cháu quá yếu không thể tự làm một mình được. Khi Đạt đến tuổi đi học, ở nhà, chị mẹ cháu phải ghìm chặt tay trái của con để bé không cử động theo tay phải”, anh Định kể.

Lớp 1 chữ Đạt viết như giun bò, nhưng đến nay, cháu học lớp 2, chữ viết đã khá lên rất nhiều, nhưng vẫn còn chậm hơn so với các bạn. Bây giờ, hai tay cũng không còn cử động cùng 1 lúc nhiều như trước. Lúc viết bài để ý kỹ mới thấy cháu máy tay trái theo tay phải.

“Thần y” dưới chân núi Sài Sơn?!

Anh Định hướng dẫn con tập cơ tay

Ngoài việc luyện tập thể dục, anh Định còn truyền khí công, dạy con tập ngồi thiền, luyện khí công. Anh Định nói: “Tôi tìm hiểu và biết được khí công có thể chữa bệnh nên đã âm thầm theo học. Sau một thời gian dài luyện tập nhiều loại khí công khác nhau, cảm thấy đã có đủ năng lực để chữa bệnh cho con, anh Định bắt đầu khai mở huyệt đạo và truyền năng lượng cho con từ khi cháu được 5 tuổi. Thấy cháu ăn ngủ tốt, cân nặng vừa tầm, 2 cánh tay từ không đóng được cúc áo, viết chữ chậm chạp, đến nay đã tự cài cúc, tự xúc cơm ăn, viết nhanh hơn, anh Định tin rằng phương pháp này có hiệu quả, và quyết định tiếp tục duy trì, ít nhất là cho đến khi cháu khỏe hẳn”.

So với khi phát hiện ra bệnh, hiện tại, tình trạng của Đạt đã cải thiện được khoảng 80%, vì thế vợ chồng anh Định rất phấn khởi, tin tưởng một ngày không xa bệnh của cháu khỏi hoàn toàn.

Gặp nhân chứng sống

Việc anh Định tự tay dùng một “phương pháp bí truyền nào đó” chữa bệnh cho con bỗng nhiên được đồn thổi. Tin đồn về một hiện tượng lạ trong xã hội ta không phải là chuyện hiếm, nhất là những chuyện đã bị tâm linh hóa. Người ta đồn rằng, anh Định được “bề trên” ban phước để cứu nhân độ thế, chữa bệnh được cho nhiều người. Chúng tôi thì chưa tin chuyện ấy. Để xác nhận việc anh Định chữa được bệnh cho người khác hay không thì chỉ có một cách duy nhất là gặp chính những người bệnh đó.

Qua khai thác thông tin, chúng tôi đã có trong tay danh sách rất nhiều bệnh nhân từng đến nhà anh Định chữa bệnh. Đầu tiên, chúng tôi tìm đến nhà anh Nguyễn Quang Lập, sinh năm 1984, xã Phúc Đức, Sài Sơn, Quốc Oai, Hà Nội. Anh Lập vốn là nông dân, ngoài đồng ruộng, lúc nông nhàn còn kiêm nghề phụ hồ quanh xã. Anh Lập sởi lởi: “Hoàn cảnh tôi khó khăn, làm ăn phập phù lắm. Tôi vẫn nhớ từ đầu năm 2013, tai họa lại liên tục ập đến gia đình tôi khi tôi bỗng nhiên bị mất hết sức lực, người còn nhưng hồn mất, người lúc nào cũng mệt lử. Đi khám ở nhiều nơi nhưng không ra bệnh gì. Cùng một lúc tai họa đổ ập xuống nhà tôi. Bố tôi bị đau tim thường xuyên, ngoài ra lại phát hiện thêm ung thư phổi, con trai thì bị teo não, trán hóp vào trong”.

Theo lời anh Lập, vì anh không có tiền nên cũng không dám liều mà xuống bệnh viện lớn. Thấy người làng khuyên sang tìm “thầy” Định ở Sài Sơn có tài chữa bệnh, lại không tốn tiền nên anh đi ngay.

Phải nói ngay rằng, chuyện chữa bệnh của anh Lập nhuốm màu sắc huyền bí và có những điểm rất khó tin. Anh lập kể: “Tôi chính là ca bệnh đầu tiên tìm đến anh Định để chữa bệnh. Thấy hoàn cảnh gia đình tôi khó khăn, nên dù chưa được "bề trên" cho phép, nhưng anh Định vẫn quyết định cứu giúp. Sau khi bắt mạch, anh Định đã truyền năng lượng, "hóa giải nghiệp chướng" cho tôi. Sau vài ngày, không ngờ bệnh tình của tôi thuyên giảm. Không những thế, thời gian này, tôi cũng đưa bố và con trai tôi đến nhờ "thầy" Định giúp đỡ. Giờ đây, sức khỏe mọi người đã dần cải thiện, tôi đã có thể đi làm mộc bình thường, bố tôi cũng không còn phải chịu những cơn đau tim hành hạ nữa, còn ung thư phổi thì chưa biết thế nào, con trai thì trán đang dần được lấp đầy. Anh ấy giúp không gia đình tôi, chẳng lấy đồng tiền nào”.

Hôm ở nhà anh Định, chúng tôi có biết chuyện của ông Nguyễn Bá Loan, 70 tuổi ở Thanh Xuân Bắc, Hà Nội. Ông Loan lên đây chữa bệnh được một tuần, giờ tiến triển nhiều. Ông Loan kể: "Tôi bị rất nhiều bệnh từ tim, gan, mật, dạ dày... Cuối năm 2013, tôi phẫu thuật tim. Sau một tháng, tôi bỗng thấy ngứa toàn thân, bụng đau cồn cào, một ngày đi đại tiện cả chục lần. Đi bệnh viện kiểm tra thì phát hiện có sỏi mật. Do mới phẫu thuật tim nên không thể can thiệp mổ được. 6 tháng liên tiếp, dù chạy chữa khắp các bệnh viện lớn, nhưng bệnh không thuyên giảm".

Ông Loan kể tiếp: "Những cơn ngứa thật khủng khiếp, mỗi lần "lên cơn", phải 2-3 người đến xoa bóp cho tôi. Vì không ăn, không ngủ được, sự sống được duy trì chỉ là nhờ những chai nước truyền dịch nên tôi từ 60kg giảm xuống chỉ còn 48. Nhiều lúc đau quá, tôi chỉ muốn "ông bà" gọi tôi sớm luôn đi. Cứ lay lắt, đau đớn như vậy chỉ làm khổ vợ con mà thôi"

“Thần y” dưới chân núi Sài Sơn?!

Anh Nguyễn Văn Thanh - một bệnh nhân từng được anh Định chữa bệnh

Theo ông Loan, đầu tiên, khi biết được phương pháp chữa bệnh của anh Định, ông cũng chẳng tin lắm. Nhưng bất ngờ là, sau một tuần điều trị, ông đã hết ngứa, da dẻ hồng hào, tăng cân tăng và đã ăn được cháo.

Lại có anh có anh Nguyễn Văn Thanh 45 tuổi, ở đội 9, làng Hiệp Hạ, xã Liên Hiệp, huyện Phúc Thọ, Hà Nội bị xơ gan cổ chướng, trào ngược dạ dày, da vàng vọt, bụng to bất thường. Anh Thanh đi khám và đang điều trị tại bệnh viện Bạch Mai. Mồng 3 tết, anh Thanh bỗng thấy đi ngoài ra máu, người như kiệt sức. Bí quá, người thân đành khiêng anh đến nhà anh Định.

Sau khi được truyền năng lượng, cho nước về uống, ngay ngày hôm sau, anh Thanh đã thấy bệnh thuyên giảm rõ rệt, bụng không còn khó chịu, số lượt đi ngoài cũng đã giảm. Một tuần sau, anh đi ngoài bình thường, người không còn đau đớn, mệt mỏi, bụng thì xẹp xuống giúp anh có thể đi cuốc ngô cùng vợ được. Thời gian sau anh có thể tiếp tục đi nhận công trình xây dựng được.

"Tháng đầu tiên tôi phải xuống nhà anh Định 4 lần, những tháng sau thì chỉ cần 1-2 lần mà thôi. Anh Định có khuyên tôi rằng hãy đi bệnh viện khám lại để có hướng điều trị tiếp, nhưng vì bận, vì hoàn cảnh gia đình khó khăn, lại thấy sức khỏe của mình cũng tương đối ổn nên tôi chưa đi được. Thật ra là bản thân tôi thấy mình khỏe, mọi biểu hiện trong cơ thể đều bình thường da sáng hồng hào, bụng xẹp xuống rồi, ăn uống, lao động bình thường nên thôi", anh Thanh tâm sự.

Trong quá trình tìm hiểu, chúng tôi được biết nhiều người đã được anh Định cứu. Đặc biệt trong số đó, có cả người đàn ông tên Điền, bị HIV. Không biết sự thật đúng được bao nhiêu phần trăm, nhưng khi tôi điện cho anh Điền với mong muốn được gặp, người đàn ông này đã từ chối với lý do hiện vẫn còn công tác tại cơ quan nhà nước, không muốn mọi người biết cùng với lời khẳng định là đúng anh Định đã cứu sống được mình.

Khi được hỏi về chuyện sao lại biết anh Điền khỏi HIV, đã có kết quả xét nghiệm lại chưa thì anh Định thật thà cho biết: Thấy anh Điền bảo đã khỏe mạnh bình thường thôi. Còn khỏi hẳn hay không thì tôi không thể biết, bởi anh Điền chưa đi xét nghiệm lại...

Có thể thấy ngay rằng, anh Tạ Văn Định chưa hề có ý định thương mại hóa khả năng chữa bệnh của mình và chưa lợi dụng danh tiếng của mình để thu tiền bất chính. Việc anh Định có thực sự chữa khỏi bệnh cho bệnh nhân hay không cũng chưa thể khẳng định được ngay. Khi đến anh Định chữa bệnh, các bệnh nhân vẫn dùng song song với thuốc của bệnh viện. Không ai dám chắc được bệnh tật thuyên giảm là do thuốc của bệnh viện hay do tác động của anh Định.

Mặt khác, theo tìm hiểu của chúng tôi, anh Tạ Văn Định chữa bệnh bằng phương pháp "y bốc". Có nghĩa là dùng khí công, yoga và "thiền quan âm" để truyền năng lượng cho bệnh nhân. Quá trình này thông thường diễn ra rất lâu, cần một khoảng thời gian nhất định để tác động đến bệnh tật của bệnh nhân chứ không thể mà một vài tuần.

Còn riêng với trường hợp của cháu Đạt, theo tìm hiểu của chúng tôi, hiện tượng vận động cùng lúc cả hai tay như cháu mắc phải là căn bệnh hiếm gặp và hiện chưa có cách gì có thể điều trị dứt điểm bệnh này. Hiện tượng này được gọi là “Khủng hoảng hoạt động mang tính phản chiếu”. Điều này có thể hiểu là khi hoạt động của bên tay phải diễn ra thì tay trái hoạt động giống hệt và ngược lại. Các hoạt động của tay trái phản chiếu lại hoạt động của tay phải như có một chiếc gương đặt ở giữa cơ thể. Hiện tượng kỳ lạ này rất hiếm gặp, các nhà khoa học thuộc Trường đại học Montreal, Canada là những người đầu tiên phát hiện và nghiên cứu về dạng khủng hoảng kỳ lạ này. Nó có thể xuất hiện ở tay, chân, hoặc toàn bộ cánh tay của người bệnh.

Biểu hiện của dạng bệnh này thường được phát hiện khi trẻ được khoảng 10 tuổi song cũng dễ bị nhầm lẫn với các dạng bệnh hiếm gặp khác, chẳng hạn như chứng Kallmann hay hội chứng Klipplel - Feil (các dạng khiếm khuyết hoạt động tương tự được đặt theo tên của các nhà khoa học đã phát hiện ra bệnh). Nguyên nhân căn bệnh xuất phát từ đột biến gien đã khiến cho quá trình tạo protein trong cơ thể bị đảo lộn. Cơ thể tạo ra thiếu một protein nào đó trong não bộ. Đây chính là nguyên nhân tác động trực tiếp đến hoạt động truyền tín hiệu trong não, đặc biệt là hoạt động truyền tín hiệu của phần não trái. Từ đó dẫn tới khiếm khuyết trong việc ra lệnh của não trái, cũng như sự điều khiển của các bán cầu não đối với phần cơ thể bên phải và bên trái.

Như vậy, có thể thấy, việc anh Định kiên trì tập luyện cho con là cháu Đạt thuyên giảm bệnh tật là điều hoàn toàn có thể lý giải được. Quá trình luyện tập cơ tay của cháu, cộng thêm sự kiên trì từ gia đình đã làm tình trạng của cháu chuyển biến. Đương nhiên, khó có thể nói rằng, anh Định kiên trì làm bệnh tật của con thuyên giảm là có thể chữa bệnh được cho người khác.

Cho đến thời điểm hiện tại, rất khó để  bình luận về khả năng thực sự của anh Tạ Văn Định. Việc ấy đương nhiên cần những chuyên gia đầu ngành khoa học nghiên cứu nghiệm làm rõ. Nếu quả thực anh Tạ Văn Định có khả năng thật thì cần tạo điều kiện để anh hành nghề giúp người bệnh. Còn nếu không có khả năng thì cũng nên cảnh báo người dân, dừng ngay các hoạt động khám chữa bệnh để tránh những hậu quả đáng tiếc có thể xảy ra.

Vũ Minh Tiến