Một đề án thiếu lương tâm (!)

17:02 | 23/08/2014

3,437 lượt xem
Theo dõi PetroTimes trên
|
Đã có những title báo rất nặng nề nhằm phản ứng với đề án “Học sinh lớp 1,2,3 phải học qua máy tính bảng” của Sở Giáo dục và Đào tạo TP HCM, như: “Trẻ con lại thành bình phong cho một đề án phản khoa học”, “Đề án SGK điện tử: Đưa trẻ nhỏ vào nguy hiểm nhiều mặt” hay “Một đề án sặc mùi tiền, thiếu tính người”… Với tôi, đây là một đề án thiếu lương tâm nhân danh đổi mới giáo dục.

Theo những người thực hiện đề án này, thì đề án là một bước đột phá trong việc thay đổi cách dạy và học, giúp học sinh không phải còng lưng mang cặp, thể theo nguyện vọng của các học sinh trong buổi trò chuyện thường niên vào dịp đầu năm với lãnh đạo UBND TP HCM. Có thể hiểu, mô hình đào tạo này diễn ra theo phương thức, học sinh được tương tác với máy tính bảng (được xem như là tấm bảng thông minh), mỗi em sử dụng một máy tính bảng để học, làm bài tập, bài kiểm tra, giáo viên điều khiển lớp học qua máy tính, sách giáo khoa được số hóa với khả năng hiển thị hình ảnh động và âm thanh cho mỗi bài học.

Tổng kinh phí của đề án là 4.000 tỷ đồng được phân bổ như sau: “Trang thiết bị, phần mềm cho 6.874 phòng học với khoảng 262 triệu đồng cho mỗi phòng; trang bị máy tính bảng cho 327.127 học sinh và 10.398 giáo viên. Đặc biệt, mỗi trường sẽ được đầu tư một phòng chuyên môn; một phòng họp trực tuyến với kinh phí 1,1 tỷ đồng, ước tính toàn thành phố sẽ cần gần 497 tỷ đồng. Số chi phí còn lại là để tổ chức đào tạo, bồi dưỡng đội ngũ cán bộ quản lý và giáo viên. Trong đó, các hiệu trưởng sẽ chọn học ở một số trường nước ngoài với kinh phí 250 triệu đồng/người, còn giáo viên sẽ được đào tạo tại chỗ. Ngoài ra, đề án cũng dự trù kinh phí khảo sát thực hiện tại các cơ sở, kinh phí xây dựng tiêu chuẩn trường tiểu học theo mô hình mới, xây dựng các chương trình SGK điện tử và chương trình đào tạo”.

MỘT ĐỀ ÁN THIẾU LƯƠNG TÂM(!)

Chi tiết hơn, trong số 327.127 học sinh từ lớp 1 đến lớp 3, sẽ có có 5.334 học sinh thuộc diện chính sách sẽ do ngân sách nhà nước chi. Còn lại gần 300.000 nghìn học sinh khác thì phụ huynh buộc phải bỏ tiền túi ra trang bị máy tính bảng cho con em mình, với mức giá trung bình là từ 3 đến 5 triệu/máy tính bảng.

Tôi không bàn về số tiền mà những bậc phụ huynh phải bỏ ra để mua máy tính bảng. Bởi đó không phải là trọng tâm của bài viết này, dẫu với tính hiếu động của học sinh lớp 1, 2 và 3 thì chắc chắn mỗi năm phụ huynh phải mua máy tính bảng rất nhiều lần. Đây là đề án mà Sở Giáo dục và Đào tạo TP HCM xây dựng dựa vào sự tư vấn của Công ty Cổ phần Tiến Bộ Quốc tế AIC.

Tôi cũng không lạm bàn về số tiền 4.000 tỷ hay những gói đấu thầu để cung cấp máy tính bảng, thực hiện hiện đại hóa phòng học hoặc giảng dạy chương trình cho các thầy cô… Những hợp đồng mà bất cứ ai cũng hiểu nó phảng phất đậm mùi kim tiền và sự trục lợi nhân danh đổi mới giáo dục như thế nào.

Tôi chỉ xin lạm bàn về việc những người làm giáo dục tại TP HCM đang nhẫn tâm đầu độc một thế hệ học sinh như thế nào.

Dưới đây là chi tiết về những quan ngại của các tổ chức trên thế giới về tổn hại do sự tiếp xúc quá sớm với các thiết bị điện tử của trẻ em.

Theo bản khuyến nghị được trình lên chính phủ Úc: Các trung tâm chăm sóc trẻ em chỉ cho trẻ 2-5 tuổi xem tivi không quá một giờ/ngày.

Trong khi đó, Tổ chức truyền thông trẻ của Úc đưa ra những hướng dẫn cụ thể: Trẻ dưới hai tuổi hạn chế xem tivi; trẻ mẫu giáo dưới một giờ/ngày là nhiều (một quan điểm khác của Liên minh Trẻ em Úc là nên để các em mẫu giáo tránh xa các loại máy tính), còn trẻ 5-7-8 tuổi thì xem một giờ/ngày là nhiều.

Tại Pháp, Bộ Y tế Pháp khuyến cáo không nên cho trẻ dưới ba tuổi xem màn hình điện tử, bởi sẽ gây tác hại xấu cho sức khỏe trẻ, đặc biệt gây tổn thương cho não. Tổ chức Nhi khoa Canada quy định: Không được đưa tivi, máy tính, thiết bị chơi game vào phòng ngủ trẻ em.

Bộ Y tế và Dịch vụ con người Mỹ đã nhấn mạnh: Giảm thời gian ngồi trước màn hình là một ưu tiên bảo vệ sức khỏe, nhằm “tăng tỉ lệ trẻ em 0-2 tuổi chỉ xem tivi cuối tuần và tăng tỉ lệ trẻ tới 18 tuổi không xem tivi quá hai giờ/ngày”.

Các nhà tâm lý học của Anh cũng đã đưa ra lời kêu gọi khống chế thời gian ngồi trước màn hình mỗi ngày của thiếu niên, nhi đồng bởi bốn nguyên do sau: Sự phát triển của đại não và hệ thần kinh bị tổn thương; ngủ không ngon giấc, cơ thể không phát triển; dễ mắc các bệnh tim mạch; tính cách nóng nảy, khó kết bạn.

Chương trình khảo sát của Hiệp hội Nghiên cứu sự phát triển của trẻ tại Quebec (Canada) đưa một báo động: Xem màn hình điện tử nhiều sẽ dẫn đến giảm 7% sức tập trung trong lớp, giảm 9% trong hoạt động thể chất.

Cựu Bộ trưởng Bộ Thiếu niên và Nhi đồng Anh Tim Loughton đã cảnh báo trên trang Daily Mail, trẻ dán mắt vào màn hình máy tính hoặc tivi sẽ gây ra những thay đổi trong não trẻ, có hại như người nghiện ma túy hay nghiện rượu, và hàng loạt vấn đề về sức khỏe: Lượng cholesterol cao, nhồi máu cơ tim, mất tập trung hay suy giảm khả năng làm toán, đọc, rối loạn giấc ngủ và tự kỷ.

Vẫn theo báo này, Tiến sĩ Aric Sigman đã công bố một kết quả điều tra trên trẻ nhỏ 12-15 tuổi xem màn hình điện tử nhiều: Một thế hệ trẻ em sẽ bị tổn thương sức khỏe và bộ não nghiêm trọng...”.

Không cần quá am hiểu về khoa học, những cá nhân bình thường cũng thừa sức hiểu rằng việc tiếp xúc với thiết bị điện tử quá nhiều sẽ khiến thị lực cũng như trí lực, hay thể lực của trẻ giảm sút nghiêm trọng.

Chính vì vậy, không phải ngẫu nhiên mà tại Hàn Quốc, người ta đã xây dựng hàng loạt trong tâm cai nghiện dành cho những người nghiện thiết bị điện tử.

Việc mưu toan rình rập đưa máy tính bảng vào chương trình dạy học lớp 1, 2 và 3 cho thấy những nhà làm giáo dục tại TP HCM đang cố tình đào tạo ra một thế hệ trẻ với đôi mắt kính dầy cộp trên khuôn mặt, với những học sinh ngây ngô trong giao tiếp vì phụ thuộc vào thiết bị điện tử, với tâm tính bất thường của những con nghiện thiết bị điện tử thứ thiệt… Trên hết, họ đang muốn triệt tiêu hoàn toàn trí tưởng tượng và sức sáng tạo của trẻ em. Đó là thứ quý giá nhất mà bất cứ trẻ em nào đều được ban tặng.

Sau khi thất bại ở đề án thay đổi sách giáo khoa với kinh phí 34.000 tỷ của Bộ Giáo dục và Đào tạo, thì đến lượt Sở Giáo dục và Đào tạo TP HCM mở cuộc tổng tấn công vào ngân sách của Nhà nước với đề án vô cùng thiếu lương tâm này.

Nhà trường không phải là thương trường, giáo dục lại càng không phải là môi trường thuận lợi để những cá nhân muốn đục khoét nhân danh sự đổi mới nhằm làm đầy két tiền của nhà mình mà bất chấp hậu quả.

Danh sĩ Thân Nhân Trung từng viết trong bài ký Đề tên Tiến sĩ Khoa Nhâm Tuất niên hiệu Đại bảo thứ 3, “Hiền tài là nguyên khí quốc gia, nguyên khí thịnh thì thế nước mạnh rồi lên cao, nguyên khí suy thì thế nước yếu rồi xuống thấp”.

Vậy thì, làm sao chúng ta có thể hy vọng vào nguyên khí thịnh để thế nước mạnh rồi lên cao từ những đề án phản giáo dục, không khác gì chính sách ngu dân mà lũ thực dân đã từng thực hiện.

Đổi mới giáo dục là vấn đề luôn cấp bách và cần thiết trong thời đại ngày nay. Nhưng, sự đổi mới bắt buộc phải tuân theo những mô hình khoa học, phù hợp với thực tế tình hình của đất nước, phù hợp với văn hóa chung của cộng đồng.

Nhưng cấp bách và cần thiết hơn nữa là phải loại ngay những con sâu đang ngọ nguậy trong hệ thống giáo dục ở thời điểm hiện tại.

Những con sâu chỉ chăm chăm vào lợi ích của cá nhân mình mà bất chấp tất cả.

Ngô Kinh Luân

  • bidv-tiet-kiem-mua-vang-ron-rang-tai-loc