Vợ Dương Chí Dũng đòi nhà chồng mua cho bồ
>> PetroTimes công bố văn bản có thể thay đổi một phần vụ án Dương Chí Dũng – Vinalines
>> Xuất hiện thông tin "nóng" nhất trước phiên tòa phúc thẩm Dương Chí Dũng
>> Đã nhận tội và bồi thường 4,7 tỷ đồng - Dương Chí Dũng có thể thoát tử hình
Dương Chí Dũng trong phiên tòa phúc thẩm.
17h38: Sau phần trả lời của đại diện Bộ Tài chính, HĐXX quyết định dừng buổi làm việc. 8h ngày 23/4, phiên phúc thẩm tiếp tục làm việc.
17h25: Đại diện Bộ Tài chính cho biết, giám định biên bản báo cáo khảo sát của Lê Văn Dương cho thấy, đối chiếu với điều kiện nhập khẩu ụ nổi 43 tuổi này, đối chiếu với Điều 11 của luật Hàng hải về kết cấu nổi trên biển thì chấp nhận đây đúng là 1 tàu biển. Tuy nhiên, việc nhập khẩu và đăng ký thì trách nhiệm thuộc chủ đầu tư là Vinalines và cho thông quan thì thuộc trách nhiệm của Hải quan. Điều kiện nhập khẩu với doanh nghiệp rõ ràng không thỏa mãn. Còn Hải quan có trách nhiệm kiểm tra, giám sát hàng hóa thì cần biết hàng hóa đó tên là gì. Phần này pháp luật có quy định đầy đủ.
Theo công ước HS, nhóm giám định viên đặt vấn đề, mã số của tàu biển và ụ nổi hoàn toàn khác nhau. Về tính pháp lý, theo luật Hàng hải, ụ nổi coi như tàu. Tuy nhiên, phạm vi điều chỉnh của luật cũng quy định, trường hợp Việt Nam có ký công ước mà nội dung khác luật thì tuân theo công ước HS. Vì vậy, nguyên tắc của Hải quan áp dụng quy định ụ nổi không phải là tàu thì hoàn toàn chính xác.
Việc áp mã hàng hóa, tính thuế của nhóm cán bộ chi cục Hải quan được đại diện Bộ Tài chính xác định hoàn toàn đúng luật. Kết luận giám định cho rằng Hải quan không sai, chỉ đưa ra một khuyến cáo, luật Hàng hải coi đây là tàu, một khi văn bản chưa đồng nhất, Hải quan đáng ra nên có văn bản hỏi Bộ GTVT sau khi cho thông quan thì hoàn toàn đầy đủ trách nhiệm.
17h15: Sau khi người thân Trần Hải Sơn trả lời các câu hỏi của Tòa xung quanh việc đưa tiền cho Dương Chí Dũng và Mai Văn Phúc. Đại diện của Bộ Giao thông Vận tải cho biết, Ụ nổi M83 không phải tàu biển.
Bộ Giao thông Vận tải là cơ quan soạn thảo luật Giao thông Hàng hải 2005. Theo đó, tàu biển phải là tàu, vật thể nổi di động trên biển. Ụ nổi có điều kiện đủ với quy định về tàu biển, đúng là một cấu trúc nổi nhưng không có điều kiện đủ đối với tàu biển là tự di động được. Ụ nổi này muốn di chuyển phải dùng tàu kéo.
Tuy nhiên, HĐXX cho rằng, luật chỉ quy định tàu biển là tàu hoặc cấu trúc nổi di động được chứ không phải tự di động được như cách hiểu của Bộ Giao thông.
Nói về quy trình đầu tư dự án sửa chữa tàu biển, đại diện Bộ Giao thông Vận tải nói, Tổng Công ty Vinalines quyết định mua ụ nổi trước khi dự án xây dựng nhà máy sửa chữa tàu biển được bổ sung vào quy hoạch. Vinalines đã nôn nóng trong việc đầu tư.
17h: Tòa hỏi em bị cáo Trần Hải Sơn về việc đưa Sơn về quê bị cáo Mai Văn Phúc ở xã An Hồng (huyện An Dương, Hải Phòng) đưa tiền. Trần Hải Huyền xác nhận chồng mình có đưa anh trai về quê Mai Văn Phúc.
Một lần khác, Sơn được em rể đón từ khách sạn Hoa Hồng (Hà Nội) qua nhà Mai Văn Phúc ở làng Quốc tế Thăng Long rồi ra sân bay vào TP. Hồ Chí Minh. Người em rể này không biết việc Sơn có đưa tiền cho Phúc hay không.
Em vợ Trần Hải Sơn khai, được bị cáo Sơn nhờ mượn tài khoản tại ngân hàng ACB Hà Nội để nhận tiền 2 tỉ đồng do Trần Hải Hà chuyển và rút ra đưa Sơn.
16h51: Nhân chứng Trần Hải Huyền khẳng định nhận được 10 tỉ đồng do Hà chuyển, sau đó đã chuyển trả lại Hà 3 tỉ, còn lại 7 tỉ đồng.
Lần chuẩn bị 5 tỉ đồng để Sơn mang sang nhà mẹ vợ Dũng, Huyền trình bày có cả phần tiền rút, cả tiền có sẵn trong nhà nhưng toàn bộ số tiền đúng là của Sơn. Một vài lần dồn chưa đủ tiền, Huyền cũng đi vay thêm cho đủ với yêu cầu của Sơn.
16h45: Bà Trần Phú Hà (Giám đốc Công ty Phú Hà, em gái Trần Hải Sơn) trả lời HĐXX về khoản tiền 1,666 triệu USD được phía Công ty AP chuyển tiền về trọn trong 1 lần (nhận bằng tiền VNĐ). Số tiền này Hà rút dần theo yêu cầu của Sơn. Hà đã chuyển cho em gái Huyền tại Hải Phòng 7 tỉ đồng.
Lần Sơn yêu cầu chuẩn bị cho 5 tỉ đồng để Sơn mang cho Dũng tại khách sạn Victory tại TP Hồ Chí Minh, bà Hà khai phải rút làm nhiều lần, thậm chí có nhiều tiền lẻ, Sơn còn yêu cầu đi đổi lại thành tiền mệnh giá 500.000 đồng.
16h40: HĐXX hỏi bà Ngô Thị Vân (vợ bị cáo Mai Văn Phúc).
Trả lời HĐXX bà Vân yêu cầu được giữ lại ngôi nhà tại Hạ Long (Quảng Ninh) do vợ chồng bà mua năm 1983. Ngôi nhà hiện tại đang ở Thụy Khuê nhà nước chuẩn bị lấy đất, không có sổ đỏ.
16h38: Bà Phạm Thị Mai Phương (vợ bị cáo Dương Chí Dũng) được HĐXX hỏi. Bà Phương kháng cáo yêu cầu hủy quyết định kê biên 3 căn nhà của Dương Chí Dũng.
Lý do đưa ra, bà Phương nói, 2 căn hộ cho chị T. đứng lên là do Dương Chí Dũng lấy tiền của vợ (tiền bà Phương vay người khác, cần phải giả). Còn căn nhà 2 vợ chồng ở là do tiền chung 2 vợ chồng, tiền bố mẹ bà Phương cho và cũng một phần do bà tự kinh doanh có tiền mua, phần tiền của Dương Chí Dũng trong đó không nhiều.
Tiền mua 2 căn hộ bà Phương nói đưa cho chồng hơn 10 tỉ đồng. Khoản này bà Phương mượn của ông Vũ Tiến Sơn (Công an Hải Phòng, cấp dưới của cựu Đại tá Dương Tự Trọng, bị cáo trong vụ đưa Dương Chí Dũng trốn đi nước ngoài).
16h35: Đại diện Cục Đăng kiểm Việt Nam được yêu cầu trả lời thẩm vấn. Vị đại diện này cho rằng, biên bản báo cáo giám định của đăng kiểm viên Lê Văn Dương không sai. Kết luận đề xuất của Dương trong văn bản này cũng đúng.
Tại thời điểm đó ụ nổi bị ngừng đăng kiểm nhưng nếu được sửa chữa, bảo dưỡng thì vẫn có thể tái đăng kiểm.
Trước những vấn đề mà đại diện Cục Đăng kiểm nêu, Chủ tọa phiên tòa nói: Trong khi bị cáo Dương thừa nhận mình làm chưa đúng thì căn cứ gì để Cục Đăng kiểm khẳng định việc làm của bị cáo này là đúng.
Đại diện Cục đăng kiểm phải lý giải về mẫu tờ báo cáo mà bị cáo Dương viết là theo mẫu B10 là về tàu biển chứ không phải ụ nổi. Dù ụ nổi nằm trong quy phạm về tàu biển trong pháp luật 2003 nhưng Cục Đăng kiểm vẫn khẳng định, ụ không phải là tàu.
Dù ụ nổi nằm trong quy phạm về tàu biển trong pháp luật 2003 nhưng Cục Đăng kiểm vẫn khẳng định, ụ không phải là tàu.
Đại diện Cục đăng kiểm cũng khẳng định Lê Văn Dương là đăng kiểm viên bậc cao, có kinh nghiệm, trình độ (đăng kiểm viên bậc 1). Việc làm của Dương đã đúng theo quy chuẩn Việt Nam 2004.
Về quy định phải báo cáo về phòng Tàu biển của Cục Đăng kiểm, ông này khẳng định Lê Văn Dương đã thực hiện đúng.
16h30: Chủ tọa hỏi đại diện Tổng Công ty Vinalines về những thiệt hại liên quan đến mua ụ nổi 83M. Đơn vị này mỗi tháng phải chi gần 1 tỷ đồng để bảo quản ụ nổi và thuê nơi đậu.
Tổng khoản nợ cho chi phí neo đậu lên đến 23,8 tỉ đồng. Các phương án cho thuê, sửa chữa để khai thác, thậm chí bán sắt vụn cũng không tiến hành được. Tuy nhiên, đại diện Vinalines cũng lý giải hiện đang giai đoạn khủng hoảng, khó khăn của ngành vận tải hàng hải nên thị trường không có nhu cầu ụ nổi.
Cũng theo đại diện Vinalines, đã có chủ trương bán ụ nổi để thu hồi vốn, nhưng do cơ quan điều tra cho rằng, đây là vật chứng liên quan đến vụ án, do vậy, phải chờ giải quyết xong vụ việc.
16h10: Bị cáo Lê Ngọc Triện được phép cho ngồi trả lời HĐXX vì điều kiện sức khỏe.
Bị cáo Triện cho biết, đã nhận thức được việc ụ nổi là tàu biển thì phải có giấy phép nhập khẩu, giấy chứng nhận phòng ngừa ô nhiễm môi trường.
Bị cáo xin giảm nhẹ hình phạt vì cho rằng, việc tòa sơ thẩm áp dụng 2 tình tiết định khung tăng nặng khiến mức án của bị cáo quá nặng.
Việc mua ụ nổi M83 không cần tờ khai hải quan do các bị cáo lập thì Vinalines vẫn lập được tờ ủy nhiệm chi hơn 1,8 triệu USD cho Công ty AP ở Singapore. Vậy thì tình tiết cáo buộc này với các bị cáo là hải quan không đúng.
Là người ngoài Vinalines mà bị buộc phải bồi thường khoản tiền 9 tỷ đồng, cao hơn cả trách nhiệm bồi thường áp dụng cho kế toán trưởng Tổng Công ty này thì không hợp lý. Bị cáo xin được xem xét giảm trách nhiệm bồi thường.
15h40: Các bị cáo Lê Văn Lừng, Huỳnh Hữu Đức, Lê Ngọc Triện được dẫn giải vào phòng xử. Các bị cáo nguyên là cán bộ Hải quan Vân Phong (Khánh Hòa). Các bị cáo Dương Chí Dũng, Mai Văn Phúc và Trần Hải Sơn chuyển sang phòng bên cạnh để đảm bảo công tác xét xử.
Huỳnh Hữu Đức cho biết, phiên sơ thẩm tuyên phạt 8 năm tù về tội “Cố ý làm trái” là đúng người đúng tội. Tuy nhiên, bị cáo đến giờ mới nhận thức ụ nổi không phải là tàu biển. Việc áp mã số ụ nổi, bị cáo này khẳng định xác định đây là loại hàng hóa thông thường, không cần giấy phép của cấp có thẩm quyền quản lý chuyên ngành cũng như giấy chứng nhận đảm bảo ô nhiễm môi trường. Vậy nên bị cáo và các đồng phạm đã cho phép thông quan.
Nếu bản thân có động cơ, mục đích thì đã có việc tư lợi, nhận tiền chứ không thể cố sức để một món hàng như ụ nổi 83M được thông quan. Bị cáo, chỉ vì nhận thức chưa chuẩn nên dẫn đến sai sót. Bị cáo cho rằng tòa sơ thẩm buộc bị cáo bồi thường 9 tỉ đồng trong số thiệt hại do thương vụ ụ nổi gây ra là quá nặng nề cho bị cáo vì khâu thông quan là khâu cuối cùng, dù gì ụ nổi cũng đã về đến Việt Nam, đã mua rồi.
Còn bị cáo Lê Văn Lừng nói: Bị cáo biết việc làm của mình là sai phạm, mong HĐXX giảm nhẹ hình phạt. Nói về lý do xin giảm án, bị cáo Lừng trình bày hoàn cảnh, với 8 năm tù là quá nặng với bị cáo này. Vợ bị cáo đang ung thư giai đoạn cuối, bố mẹ già, bị cáo lại nhiều năm công tác trong ngành quân đội, 6 năm bảo vệ quần đảo Trường Sa...
Về khoản bồi thường dân sự 9 tỉ đồng, bị cáo Lừng cho rằng: Đó là khoản tiền quá lớn.
Nói về quá trình sai phạm của mình, bị cáo Lừng cho biết, quá trình được giao kiểm tra bước 3 sau khi được Phó Chi cục Huỳnh Hữu Đức chuyển hồ sơ, Lừng nói rằng tiếp nhận thông tin lúc hơn 3h30 chiều, đi tàu ra đến nơi đậu ụ nổi cũng phải hơn 5h chiều mới lên được ụ nổi. Lừng yêu cầu bật đèn lên để kiểm tra. Sau đó về, Lừng báo cáo với Đức là ụ nổi rất cũ, có mùi tanh của sắt gỉ, của biển. Khi đó, Đức nói là cứ viết lại thông tin rồi cho thông quan.
Tuy nhiên, tại cơ quan điều tra Lừng khai lại thể hiện bị cáo phát hiện ụ bị han gỉ nhiều, xuống cấp, hư hỏng, máy phát điện không hoạt động được nhưng vì nghĩ món hàng có thể sửa chữa được để khắc phục ô nhiễm môi trường nên viết hồ sơ cho thông quan. Bị cáo Lừng xác định hành vi của mình là thiếu trách nhiệm trong thi hành công vụ chứ không phải cố ý làm trái.
15h18: HĐXX hỏi bị cáo Lê Văn Dương. Bị cáo thay đổi về yêu cầu kháng cáo, chuyển từ đề nghị minh oan sang việc xin giảm hình phạt.
Bị cáo Dương nói về quá trình tham gia chuyến khảo sát ụ 83M tại Nga. Bị cáo đã tham khảo hướng dẫn B10 về tàu biển để áp dụng. Tuy nhiên, bị cáo cũng nhận thức ụ nổi không phải là tàu biển. Nhưng anh Trần Hải Sơn nhờ xem xét hỗ trợ để Vinalines mua được ụ nổi này.
Việc tận mắt khảo sát ụ nổi chỉ diễn ra trong một buổi chiều, chỉ kịp kiểm tra xác suất kết cấu thép, hệ thống phao. Nếu để bị cáo có ý kiến thì Vinalines sẽ không mua được ụ nổi này vì ụ này quá tuổi, đã bị đăng kiểm Nga ngừng đăng kiểm. Trên ụ có 3 máy phát điện thì 2 chiếc đã hỏng hoàn toàn, 1 máy còn lại cũng không hoạt động. Khi về Việt Nam, Dương cũng chỉ có thời gian 1 ngày để hoàn thành báo cáo giám sát. Khi gửi thư điện tử cho anh Sơn và anh Khang, 2 người này chỉ chỉnh sửa một số lỗi. Báo cáo do bị cáo lập tương đối sát thực tế.
Trước câu trả lời này, HĐXX nói: “Nói như vậy thì bị cáo làm gì có tội. Bị cáo khai rõ mục đích khi làm báo cáo khảo sát, bị cáo có được cho tiền, lợi ích gì không.
Bị cáo Dương khẳng định không nhận được lợi ích nào nhưng có nể nang anh Sơn là bạn của anh trai.
15h15: HĐXX chất vấn bị cáo Trần Hữu Chiều
Sau khi khảo sát ụ M83, bị Sơn và bị cáo Khang ký nháy vào bản báo cáo chuyển cho bị cáo. Sau khi bị cáo nhận được báo cáo ký nháy, bị cáo là người trình lên anh Mai Văn Phúc. Việc làm báo cáo mua ụ nổi 83M không ai chỉ đạo. Bị cáo không tự quyết định mà căn cứ nội dung đã báo cáo Tổng Giám đốc.
Khi Chủ tọa yêu cầu nói về các chỉ đạo trong vụ mua ụ M83, bị cáo Chiều cho biết, Mai Văn Phúc là người chỉ đạo, anh Dương Chí Dũng không chỉ đạo gì cả.
14h55: HĐXX xét hỏi bị cáo Mai Văn Khang
Bị cáo vẫn băn khoăn giữa yêu cầu minh oan và giảm tội. Trả lời câu hỏi của chủ tọa việc bị cáo kêu oan hay xin giảm nhẹ. Bị cáo này ấp úng: “Nếu HĐXX xét thấy bị cáo không có tội thì minh oan cho bị cáo, nhưng nếu thấy có tội thì xin giảm nhẹ hình phạt ạ”.
Bị cáo Mai Văn Khang trình bày lại quá trình đi khảo sát tại Nga, có chứng kiến cảnh chiếc ụ nổi chìm xuống để hạ thủy chiếc tàu cá nhỏ (bị cáo Trần Hữu Chiều gọi là chiếc ca-nô). Tuy nhiên, quy trình nổi lên của ụ nổi đoàn cũng không xem đầy đủ mà chỉ được một lúc thì phải về vì thời gian hạn hẹp nhưng vẫn đưa thông tin này vào báo cáo.
Bị cáo vẫn khẳng định vai trò của bản thân trong đoàn chỉ là phiên dịch tiếng Anh.
14h35: Hội đồng xét xử xét hỏi bị cáo Trần Hải Sơn.
HĐXX yêu cầu bị cáo Trần Hải Sơn trình bày về việc đưa tiền cho bị cáo Dương Chí Dũng. Chủ tọa cho nêu, bị cáo Dương Chí Dũng, Mai Văn Phúc cho rằng, bị cáo Sơn bị ép cung, mớm cung để đổ tội cho cấp trên. Trước vấn đề này, bị cáo Trần Hải Sơn cho biết, không hề bị bất cứ tác động nào đến các lời khai trong quá trình điều tra.
Về quá trình ra nước ngoài báo cáo khảo sát ụ M83, bị cáo Trần Hải Sơn nói, anh Mai Văn Khang là người lập báo cáo sơ bộ, sau đó các thành viên trong đoàn cùng ký nháy vào báo cáo là ụ 83M đủ điều kiện để mua. Còn việc trình đề xuất mua là do anh Trần Hữu Chiều. Tại Nga, anh Chiều chỉ quán triệt anh em trong đoàn là phải làm sao mua được ụ M83 một cách nhanh gọn đó là ý kiến chỉ đạo của anh Dương Chí Dũng và Mai Văn Phúc.
Trước những câu trả lời này, Chủ tọa dẫn lại một bút lục lời khai của Trần Hải Sơn về việc cùng Trần Hữu Chiều tiếp nhận chỉ đạo này của Dương Chí Dũng tại phòng làm việc của cựu Chủ tịch Vinalines. Bị cáo Trần Hải Sơn xác nhận bản cung này.
Chủ tọa phiên tòa nhận định rất phù hợp với lời khai của Dũng, Phúc về việc chỉ đạo mua ụ nổi.
14h20: Sau khi nghe bị cáo Chiều trả lời, Đại diện Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao hỏi bị cáo Mai Văn Phúc.
Bị cáo Phúc cho biết, sau khi về làm Tổng Giám đốc Vinalines có nhận bàn giao công việc từ người kế nhiệm là Dương Chí Dũng. Khi nhận chức, có nhiều tài liệu, Phúc chỉ ký chứ không đọc nội dung do tin tưởng cấp dưới.
Trình bày về hành vi “Tham ô tài sản”, Viện Kiểm sát cho rằng, bị cáo Trần Hải Sơn và bị cáo Trần Hữu Chiều là 2 người giúp việc cho Dương Chí Dũng. Họ được hưởng bồi dưỡng trong vụ mua ụ M83 mà Chủ tịch HĐQT không biết là không hợp lý.
Bị cáo Mai Văn Phúc khẳng định không biết về khoản hoa hồng 1,666 triệu USD. Trước câu trả lời này, Viện Kiểm sát công bố một bút lục ghi lời khai của bị cáo Phúc tại cơ quan điều tra nói về việc bị cáo hỏi Sơn về khoản hoa hồng sau khi Tổng Công ty quyết định việc mua ụ 83M qua Công ty AP.
Bị cáo Phúc vẫn khẳng định đã ký khi có đủ các hồ sơ giấy tờ, chứng từ đảm bảo từ Citibank về việc thanh toán tiền mua ụ M83. Hỏi lại kế toán trưởng Bùi Thị Bích Loan cũng được khẳng định việc thanh toán đầy đủ giấy tờ. Sau khi bị bắt, Phúc mới được cơ quan điều tra thông báo việc thanh toán này có vấn đề. Bản thân bị cáo cũng không hiểu được sao cán bộ cấp dưới báo cáo đủ mà cuối cùng lại không đủ. Vì sao không đủ mà vẫn thanh toán được, mà Citibank cũng vẫn xác nhận chứng từ như vậy là đủ.
Tuy nhiên, ông Mai Văn Phúc cũng thừa nhận, những sai phạm ở Vinalines có phần trách nhiệm của mình.
Bị cáo Phúc cho biết, sau khi về làm Tổng Giám đốc Vinalines có nhận bàn giao công việc từ người kế nhiệm là Dương Chí Dũng. Khi nhận chức, có nhiều tài liệu, Phúc chỉ ký chứ không đọc nội dung do tin tưởng cấp dưới.
Đúng 14h chiều nay (22/4), phiên phúc thẩm xét đơn kháng cáo của 9 trong 10 người liên quan vụ “Tham ô tài sản” và “Cố ý làm trái quy định nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng” xảy ra tại Vinalines tiếp tục làm việc.
Mở đầu, Chủ tọa Nguyễn Văn Sơn xét hỏi bị cáo Trần Hữu Chiều (nguyên Phó Tổng Giám đốc Vinalines). Tại phiên sơ thẩm, bị cáo này bị Tòa án nhân dân TP Hà Nội 10 năm tù về tội “Tham ô tài sản”, 9 năm tù về tội “Cố ý làm trái quy định nhà nước gây hậu quả nghiêm trọng”. Tổng án phạt là 19 năm tù.
Nói về quá trình tìm hiểu mua ụ M83, bị cáo Trần Hữu Chiều khai nhận, trước khi mua có tham gia khảo sát mua ụ 83M và trong chuyến khảo sát đoàn công tác không phân công ai là trưởng đoàn. Bản thân còn không biết giá mua bán của ụ nổi, chỉ thẩm định về mặt kỹ thuật.
Nói về khoản tiền 340 triệu đồng được nhận, bị cáo Chiều cho biết: Đầu năm 2009, Chiều vay nợ của Sơn 1 tỉ đồng. Khi hỏi vay thì Sơn mang đến 340 triệu đồng và bảo khi nào vào TP.Hồ Chí Minh sẽ chuyển tiếp. Sau đó, Sơn chuyển thêm qua tài khoản cho vay 1 tỉ đồng. Nhưng sau đó, Sơn có nói lại chỉ phải trả khoản tiền chuyển khoản này, còn 340 triệu trước là “em bồi dưỡng bác”.
Bị cáo Chiều mong muốn HĐXX xem xét, giảm nhẹ trách nhiệm dân sự bồi thường 43 tỉ đồng mà cấp sơ thẩm yêu cầu.
11h35: Phiên tòa tạm nghỉ. 14h, Hội đồng xét xử sẽ tiếp tục làm việc.
11h25: Phúc phủ nhận việc quen biết cũng như giao dịch với ông Goh - giám đốc công ty AP
11h20: Phúc phủ nhận việc Sơn đưa tiền và cho biết, xác minh qua ngân hàng không có chuyện chiều hôm đó Sơn rút tiền để đưa cho Phúc.
Phúc phủ nhận chuyện con trai mình chở Sơn về quê để Sơn đưa tiền cho Phúc, đồng thời cho biết: Con của bị cáo lâu không về nước.
11h15: chuyển sang phần xét hỏi Mai Văn Phúc. Bị cáo Phúc cho rằng mới được bổ nhiệm làm Tổng giám đốc 2 tháng thì bị bắt giam, nên không hiểu được hết quy trình chuyên môn từ trước.
Bị cáo phúc cho rằng tất cả là dựa trên tờ trình của Trần Hữu Chiều. Trước khi đi, Phúc chỉ dặn Chiều là cố gắng mua ụ nổi qua công ty AP.
11h: Hội đồng xét xử yêu cầu bị cáo Trần Hải Sơn lên trước vành móng ngựa để tiến hành xét hỏi.
Phần khai của Trần Hải Sơn rất ngắn gọn, bị cáo giữ nguyên quan điểm đã khai trước cơ quan điều tra và ở phiên tòa sơ thẩm. Sơn cho rằng việc nhận lại quả và ăn chia là có chỉ đạo từ Dũng, Phúc. Khi hỏi đến người làm chứng thì bị cáo cho biết: Có em gái của bị cáo chứng kiến bị cáo rút tiền khỏi tài khoản để mang đi.
10h45: Luật sư Ngô Ngọc Thủy - người bảo vệ quyền lợi cho Dương Chí Dũng cũng gợi ý cho bị cáo đề nghị triệu tập ông Goh Hoon Seow - Giám đốc công ty AP từ Singapore.
Bị cáo Dũng còn khẳng định: Nếu gặp ông Goh mà làm sáng tỏ được việc Dũng có biết hoặc tham gia việc ăn chia tiền lại quả ụ nổi 83M thì "bị cáo xin nhận án tử hình ngay lập tức".
10h30: Luật sư Trần Đình Triển "gợi ý" cho Dương Chí Dũng bằng việc hỏi: "Trần Hải Sơn khai lúc 16h, trước khi đến khách sạn đưa tiền cho bị cáo thì có gọi điện thoại, lúc đó bị cáo đang ở đâu?"
Dương Chí Dũng trả lời ngay: "Ở trên máy bay".
Sau đó luật sư này còn hướng dẫn cho Dũng đề nghị xác minh việc Sơn đến qua sổ lưu của khách sạn và qua camera giám sát.
10h25: Đến phần nói về quyết định bỏ trốn, Dương Chí Dũng khai lại việc nhận được điện thoại mật báo vào khoảng từ 17 - 18h và quyết định bỏ trốn luôn.
Bị cáo cũng cho rằng: Sau này nhìn nhận mới thấy đây là quyết định cực kỳ sai lầm và bản thân phải trả giá cho việc này.
10h15: Nói về việc gia đình nộp tiền khắc phục hậu quả 4,7 tỷ đồng, Dương Chí Dũng cho rằng mình chỉ nhắn chung chung với gia đình là khắc phục hậu quả chứ chưa nói rõ là khắc phục ở tội danh gì.
Một thông tin khá bất ngờ là Hội đồng xét xử tuyên bố chưa nhận được hồ sơ hay tài liệu gì khẳng định việc bồi thường này.
Nói về mối quan hệ với ông Goh, Giám đốc công ty AP, Dương Chí Dũng cho biết chỉ biết ông này trong một hội nghị và có chào xã giao. Ngoài ra không có sự bàn bạc hay trao đổi nào trong quá trình diễn ra thương vụ mua bán ụ nổi 83M.
10h: Nói về chuyện nhận tiền của Trần Hải Sơn, Dương Chí Dũng lý luận: Sơn khai là đưa tiền lúc 17h30, nhưng đó là lúc bị cáo còn đang ở trên máy bay. Lý do là Dương Chí Dũng có việc bận nên đổi vé máy bay từ buổi sáng sang 15h30 chiều. Nên không thể có mặt tại khách sạn Victorya (TP HCM) lúc 17h30 để nhận tiền từ Trần Hải Sơn.
9h50: Trong phần xét hỏi, Dương Chí Dũng một mực kêu oan ở tội "Tham ô tài sản" và xin xem xét tội "Cố ý làm trái". Chủ tọa phiên tòa nhắc đến chuyện gia đình bị cáo đã chủ động bồi thường 4,7 tỷ đồng, vì sao bị cáo còn kêu oan tội "Tham ô tài sản. Dương Chí Dũng nói vẫn thấy mình bị oan ở tội danh này.
Dương Chí Dũng cho rằng, việc mua ụ nổi, Dũng chỉ ký với tư cách là đại diện cho Hội đồng quản trị và giao cho Mai Văn Phúc là Tổng giám đốc thực hiện. Trong quá trình mua bán, thương thảo, Dũng không có bất cứ can thiệp hay chỉ đạo gì cụ thể.
9h45: Phiên tòa bắt đầu phần thẩm vấn. Chủ tọa phiên tòa Nguyễn Văn Sơn yêu cầu cách ly 3 bị cáo Lê Ngọc Triện, Huỳnh Hữu Đức, Lê Văn Lừng.
Phần xét hỏi bị cáo Dương Chí Dũng bắt đầu.
9h15: Thẩm phán Nguyễn Văn Sơn tuyên bố phiên tòa tiếp tục và lý giải việc không cần thiết phải triệu tập lái xe của Trần Hải Sơn. Hội đồng xét xử bước vào phần công bố nội dung vụ án.
9h10: Sau khi các luật sư nộp thêm tài liệu, bằng chứng, Hội đồng xét xử đã dừng phiên tòa để hội ý trong vòng 5 phút/
9h: Luật sư Trần Đình Triển bảo vệ cho quyền lợi của bị cáo Dương Chí Dũng xin nộp thêm hồ sơ, tài liệu. Một phần trong những tư liệu này là do ông Triển đi Singapore thu thập được. Văn bản này đã được PetroTimes công bố sáng nay. Bạn đọc có thể xem toàn văn trong bài viết: >> PetroTimes công bố văn bản có thể thay đổi một phần vụ án Dương Chí Dũng – Vinalines
8h45: Hội đồng xét xử công bố nội quy phiên xét xử, quyền, nghĩ vụ của bị cáo và những người liên quan.
8h: hội đồng xét xử bắt đầu làm việc. Chủ tọa phiên tòa là Thẩm phán Nguyễn Văn Sơn. Có 16 luật sư tham gia bào chữa cho các bị cáo tại phiên tòa.
Bạn gái của Dương Chí Dũng là P.T.T có đơn xin được vắng mặt. Bà T được triệu tập đến phiên tòa để làm rõ về căn hộ cao cấp ở tòa nhà Sky City trên đường Láng Hạ. Căn nhà này được cho là của Dương Chí Dũng mua nhưng đứng tên bà P.T.T.
ĐỘC GIẢ CÓ THỂ THAM KHẢO THÊM: NỘI DUNG BẢN ÁN PHIÊN TÒA SƠ THẨM
Hội đồng xét xử sơ thẩm vụ án Dương Chí Dũng và đồng phạm.
Trước đó, vào ngày 16/12, Hội đồng xét xử sơ thẩm Tòa án nhân dân thành phố Hà Nội tuyên án đối với bị cáo Dương Chí Dũng và đồng bọn phạm tội “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng” và tội “Tham ô tài sản”.
HĐXX phiên tòa sơ thẩm nhận định: Ụ nổi 83M do Nhật Bản sản xuất từ năm 1965, chủ sở hữu là Công ty Nakhodka (Nga). Tính đến thời điểm Vinalines mua đưa về Việt Nam thì tháng 6/2008, ụ nổi này có tuổi là 43 năm, bị hư hỏng nhiều và không còn hoạt động. Thời điểm mua, Nakhodka bán ụ nổi với giá 2,3 triệu USD (tương đương 37 tỉ đồng theo tỷ giá năm 2008), tuy nhiên Vinalines không mua chiếc ụ nổi này qua Công ty Nakhodka mà vòng qua công ty môi giới có tên là AP (Singapore) với giá 9 triệu USD.
Tổng mức đầu tư ụ nổi này do Dương Chí Dũng ký quyết định phê duyệt là gần 20 triệu USD. Với việc “thổi giá” trên, Dương Chí Dũng, Mai Văn Phúc, Trần Hữu Chiều, Trần Hải Sơn đã được lại quả 1,666 triệu USD (tương đương hơn 28,2 tỉ đồng) chia nhau.
1. Bị cáo Dương Chí Dũng (nguyên Chủ tịch Hội đồng quản trị Vinalines):
Căn cứ vào hồ sơ vụ án và diễn biến tại tòa, Hội đồng xét xử đã tuyên phạt tử hình với bị cáo Dương Chí Dũng về tội “Tham ô tài sản” và 18 năm tù về tội “Cố ý làm trái làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng. Tổng mức án là tử hình.
Hội đồng xét xử xác định, bị cáo Dương Chí Dũng với vai trò Chủ tịch Hội đồng quản trị Vinalines đã có hành vi cố ý làm trái các quy của Nhà nước về quản lý kinh tế, gây hậu quả nghiêm trọng với vai trò là chủ mưu, đã ký quyết định phê duyệt chủ trương đầu tư "Dự án nhà máy sửa chữa tàu biển phía Nam", ký quyết định phê duyệt mua ụ nổi 83M gây thiệt hại gần 367 tỉ đồng của Nhà nước.
Thông qua việc cố ý làm trái làm trái này, Dương Chí Dũng và một số đồng phạm đã tham ô hơn 28,2 tỉ đồng, cá nhân bị cáo đã tham ô 10 tỉ đồng. “Dương Chí Dũng phạm tội gây hậu quả đặc biệt nghiêm trọng, quá trình điều tra và xét xử tại phiên tòa, Dương Chí Dũng không ăn năn, hối cải, khai báo quanh co, chối tội, không có tình tiết giảm nhẹ. Vì vậy, cần áp dụng mức hình phạt cao nhất với bị cáo là loại khỏi đời sống xã hội".
Chủ tọa Ngô Thị Ánh tuyên án.
2. Bị cáo Mai Văn Phúc (nguyên Tổng giám đốc Vinalines):
Hội đồng xét xử đã tuyên phạt bị cáo Mai Văn Phúc mức án tử hình về tội “Tham ô tài sản” và 18 năm tù về tội “Cố ý làm trái làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng. Tổng mức án là tử hình.
Hội đồng xét xử nhận định, bị cáo này được xác định có vai trò cầm đầu, đã ký tờ trình đề nghị Hội đồng quản trị phê duyệt chủ trương, phê duyệt đầu tư “Dự án nhà máy sửa chữa tàu biển phía Nam”, ký hợp đồng, ký thanh toán hợp đồng mua ụ nổi 83M, gây thiệt hại gần 367 tỉ đồng cho Nhà nước. Mai Văn Phúc và các đồng phạm đã tham ô 28 tỉ đồng, cá nhân Phúc được chia 10 tỉ đồng.
Mai Văn Phúc phạm tội đặc biệt nghiêm trọng, quá trình điều tra và xét xử khai báo quanh co, chối tội, vì vậy cần phải loại ra khỏi đời sống xã hội.
3. Bị cáo Trần Hữu Chiều (nguyên Phó Tổng giám đốc Vinalines):
Hội đồng xét xử đã tuyên phạt bị cáo Trần Hữu Chiều mức án 10 năm tù về tội “Tham ô tài sản” và 9 năm tù về tội “Cố ý làm trái làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng. Tổng mức án là 19 năm tù.
Bị cáo Trần Hữu Chiều, được xác định có vai trò đồng phạm giúp sức trong việc ký các văn bản của ban quản lý dự án trình ban giám đốc phê duyệt mua ụ nổi. Ngoài mức án nói trên các bị cáo còn phải liên đới bồi thường khoản tiền 2,8 tỉ đồng đã tham ô và gần 367 tỉ đồng gây thiệt hại cho Nhà nước.
4. Bị cáo Trần Hải Sơn (nguyên Tổng giám đốc Công ty TNHH Sửa chữa tàu biển Vinalines):
Đối với Trần Hải Sơn, Hội đồng xét xử nhận định bị cáo này đã có vai đồng phạm giúp sức, đã tham gia đoàn khảo sát ụ nổi, lập và ký nháy báo cáo kết quả khảo sát không đúng với thực tế để hợp thức thủ tục mua, soạn thảo các văn bản mua ụ nổi gây thiệt hại gần 367 tỉ đồng của Nhà nước. Sơn và các đồng phạm đã tham ô hơn 28 tỉ đồng, bản thân Sơn được chia 7,8 tỉ đồng. Tại phiên tòa bị cáo này khai báo thành khẩn, ăn năn hối cải, tự nguyện khắc phục một phần hậu quả nên bị cáo này được giảm nhẹ hình phạt.
Hội đồng xét xử tuyên phạt bị cáo Trần Hải Sơn 14 năm tù về tội “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước gây hậu quả nghiêm trọng” và 8 năm tù về tội “Tham ô tài sản”. Tổng mức phạt là 22 năm tù.
10 bị cáo trong vụ án do Dương Chí Dũng giữ vai trò chủ mưu.
5. Bùi Thị Bích Loan (nguyên Trưởng ban Tài chính - Kế toán Vinalines):
Hội đồng xét xử tuyên phạt mức án 4 năm tù về tội “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng”.
6. Mai Văn Khang (nguyên Phó trưởng ban đóng mới tàu biển Vinalines):
Hội đồng xét xử tuyên phạt mức án 7 năm tù về tội “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng”.
7. Lê Văn Dương (nguyên Đăng kiểm viên, Cục Đăng kiểm Việt Nam):
Hội đồng xét xử tuyên phạt mức án 7 năm tù về tội “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng”.
Bị cáo Dương Chí Dũng.
8. Huỳnh Hữu Đức (cán bộ Chi cục Hải quan Vân Phong, Khánh Hòa):
Hội đồng xét xử tuyên phạt mức án 8 tù về tội “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng”.
9. Lê Văn Lừng (cán bộ Chi cục Hải quan Vân Phong, Khánh Hòa):
Hội đồng xét xử tuyên phạt mức án 8 năm tù về tội “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng”.
10. Lê Ngọc Triện (cán bộ Chi cục Hải quan Vân Phong, Khánh Hòa):
Hội đồng xét xử tuyên phạt mức án 8 năm tù về tội “Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng”.
Bị cáo Mai Văn Phúc.
Về dân sự: Ngoài mức án trên, các bị cáo còn phải liên đới bồi thường khoản tiền gây thiệt hại cho Nhà nước trong vụ mua bán ụ nổi 367 tỉ đồng.
Dương Chí Dũng bồi thường 110 tỉ đồng; Mai Văn Phúc 110 tỉ đồng, Trần Hải Sơn 46 tỉ đồng, Trần Hữu Chiều 39,4 tỉ đồng, Bùi Thị Bích Loan 6 tỉ đồng, Mai Văn Khang 12 tỉ đồng, Lê Văn Dương 15,7 tỉ đồng. Các bị cáo Đức, Lường, Triện mỗi người bồi thường 9 tỉ đồng.
Dương Chí Dũng bị kê biên 3 căn nhà ở Hà Nội và Mai Văn Phúc bị kê biên 1 căn nhà ở Hải Phòng.
Nhóm phóng viên
>> PetroTimes công bố văn bản có thể thay đổi một phần vụ án Dương Chí Dũng – Vinalines
>> Xuất hiện thông tin "nóng" nhất trước phiên tòa phúc thẩm Dương Chí Dũng
>> Đã nhận tội và bồi thường 4,7 tỷ đồng - Dương Chí Dũng có thể thoát tử hình
-
Bài 1: Xây dựng hệ thống truyền tải điện lớn mạnh để sánh vai với các cường quốc năm châu
-
Venezuela rất trân trọng hình ảnh, sự nghiệp, di sản của Chủ tịch Hồ Chí Minh
-
Tại sao Chính phủ lại đề nghị Quốc hội thông qua Luật Điện lực (sửa đổi) tại Kỳ họp thứ 8?
-
Bình Dương trở thành địa phương có nhiều thành phố nhất cả nước
-
Bộ Tổng Tham mưu kiểm tra công tác sẵn sàng chiến đấu tại Bộ Tư lệnh Vùng Cảnh sát biển 3